Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2011

Thư giãn: Nhà thơ Nguyễn Khuyến thể hiện sự kém cỏi trong nghề câu cá!?

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN: CÙNG CÂU CÁ VỚI BẠN HỌC SINH LỚP 11


Nhân chiều thu cuối tuần, mời chư vị đi câu cá cùng một em học sinh lớp 11 ở Quận Đống Đa, Hà Nội:

 



Toàn văn đề bài và bài làm:

Bản chép của Bác Khách ẩn danh:

Đề bài: 

Phân tích 2 câu thơ sau trong bài thơ "Thu Điếu" của nhà thơ Nguyễn Khuyến:
Tựa gối buông cần lâu chẳng được
Cá đâu đớp động dưới chân bèo


Bài làm:

Nguyễn Khuyến là một đại thi hào về văn thơ cổ VN. Tác giả đã thể hiện sự kém cỏi của mình trong việc câu cá và tác giả cũng không có được sự tỉnh táo nhất định. Hình như khi làm bài này, ông đang say hoặc tựa tựa như thế. Có thể vì quá phê nên tác giả đang bay, nghĩ về một thiên đường trong văn thơ. Ông phải nằm tựa vào gối. Từ "buông" cho thấy ông lười vô đối, không "thả", không câu tử tế. Có thể ông đang trong tình trạng bay cao (...) ông không thể trong tình cảnh tốt nhất về thể xác cũng như tâm hồn.

"Lâu chẳng được": ôi 3 từ thôi mà sao cho chúng ta những cảm xúc khác nhau. Theo em, chỗ này là đỉnh điểm của sự bất lực. Ông "buông" cần câu rất lâu nhưng chẳng được. Ông không thể kiếm được một con cá, hay nói cách khác là ông không có khả năng cũng như kinh nghiệm câu cá.

"cá đâu đớp động dưới chân bèo": có thể khẳng định đây là đàn cá thông minh nhất thế giới. Chúng đớp mồi động như thế mà tác giả không thể kiếm được một con nào => chúng có kỹ thuật rất tốt, khả năng xử lý linh hoạt, đầu óc tỉnh táo, IQ cao, năng lực chỉ huy hay, khả năng team work tốt. Không những thế, chúng còn biết núp dưới chân bèo => đầu óc chúng quá tinh quái, chúng không lộ diện ra để tác giả câu được.

Nhìn tổng thể, ngôn ngữ của tác giả qua hai câu thơ trên thật sâu sắc vô cùng. Em đã phải vò đầu, bức tóc, vặt tai mãi mới suy nghĩ ra được ý nghĩa này. Ông hình như không có việc gì làm, và nhà ông hình như cắt điện luân phiên và thường xuyên mặc dù ông rất giàu có.

Nhà ông có cả một ao cá riêng cơ mà =>chứng mình nhà ông giàu vì ngày nay có nguyên cả một cái toilet to đùng, hình như quá xa xỉ.

Ông không có việc gì làm sao? ông đang say hoặc không tỉnh táo mà nằm câu cá. thật là một phong cách rất trang nhã. một việc rất tao nhã như câu cá mà làm được khi say, quả thật tài giỏi => mệnh đề được chứng minh.

ông phải ra thuyền giữa hồ toàn bèo để tựa vào giối bông nằm, em có điên cũng không phơi mình ra nắng để nằm câu cá, không có quạt, không có điều hòa, không vô tuyến, không balotelli, lại còn internet cũng không có. vậy mà ông vẫn bình thản nằm trên thuyền ngắm mặt trời.

Ông Nguyễn Kkuyến đã cho ta một bài thơ nói chung cũng như hai câu thơ bất hủ

(hết). 

Bản chép của Bác Ha Le:

ĐỀ BÀI:

Phân tích:
"Tựa gối ôm cần lâu chẳng được
Cá đâu đớp động dưới chân bèo

BÀI LÀM:

Nguyển Khuyến là một đại thi hào về văn thơ cổ Việt Nam. 2 câu thơ trên là 2 câu thơ cuối trong bài Thu Điếu.

Tác giả đã thể hiện sự kém cỏi trong nghề câu cá. Mà tác giả cũng đã có được sự tỉnh táo nhất định. Hình như khi làm bài này, ông đang xay hoặc tựa tựa thế. Có lẽ vì quá fế, nên tác giả đang bay, nghĩ về một thiên đường trong văn thơ. Ông phải nằm tựa vào gối. Từ "buông" cho ta thấy Ông lười vô đối, không "thả", không câu tử tế.

Có thể là ông đang trong tình trạng bay cao ... ( dấu ... : chữ này đọc không rõ), ông không thể trong tỉnh trạng tốt nhất về thể sác cũng như tinh thần.

"Lâu chẳng được"

Ôi! 3 từ thôi mà sao cho chúng ta những cảm súc khác nhau. Theo em chỗ này là đỉnh điểm của sự bất lực. Ông "buông" cần câu rất lâu nhưng chẳng được. Ông không thể kiếm nổi 1 con cá hay nói đơn giản là ông không có kinh nghiệm cũng như khả năng câu cá.

"Cá đâu đớp động dưới chân bèo"

Đàn cá này có lẽ được công nhân là đàn cá thông minh nhất thế giới. Chúng đớp mồi động như thế mà tác giả không thể kiếm nổi một con nào => chúng có kỹ thuật rất tốt, khả năng sử lí linh hoạt, đầu óc tỉnh táo, IQ cao, năng lực chỉ huy hay, hoạt động team work tốt.

Không những thế chúng còn biết nú, chú dưới chân bèo => đầu óc chúng quá tinh quái, chúng không lộ diện ra để tác giả câu được.

Nhìn tổng thể 2 câu thơ trên ta thấy được ngôn ngữ của tác giả sâu xắc vô cùng. Em đã phải vò đầu, bứt tóc, vặt tai mãi mới suy nghĩ ra được ý nghĩa này. Ông hình như không có việc gì làm và nhà ông có vẻ như cắt điện luân phiên thường xuyên mặc dù ông rất giàu có:

+ Nhà ông có cả một ao cá riêng cơ mà => c/m nhà ông giàu có bởi vì ngày nay có cái phòng vệ sinh to, lớn hình như quá xa xỉ.

+ Ông không có việc gì làm, Ông đang xay hoặc không tỉnh táo mà còn nằm câu cá, thật là một phong cách rất trang nhã. 1 việc rất tao nhã như câu cá mà làm được khi xay, quả tật rất giỏi <=> Mệnh đề được c/m.

+ Ông phải ra thuyền giữa hồ toàn bèo để tựa vào gối bông nằm. Em có điên cũng không phơi mình ra nắng để nằm câu cá, không có quạt, không điều hòa, không vô tuyến, không Balotelli, lại còn In te nẹt cũng không có. Vậy mà ông vẫn bình thản nằm trên thuyền ngắm mặt trời.

Ông Nguyễn Khuyến đã cho chúng ta một bài thơ nói chung cũng như 2 câu thơ bất hủ.

- hết-

 Xin cám ơn hai bác đã luận và chép lại bài văn trên 
để chúng ta cùng thư giãn cuối tuần.

-->đọc tiếp...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét