Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

TẾT DƯƠNG LỊCH 2013 Ở HÀ NỘI BUỒN VÀ LẠNH LẼO

Gần trên 30 ăn tết ở Hà Nội, năm nay mới thấy tết ở Thủ đô có gì đó không bình thường. Ngay từ sáng thứ bảy, đã thấy đường phố Hà Nội vắng teo. Vào ngày tất niên và mồng 1 không khí buồn cũng không kém. Ít thấy tiếng ôtô, xe máy. Người dân sống ở Thủ đô đi đâu vào những ngày này. Xin thưa, họ chẳng đi đầu cả. Họ ở trong nhà không ra đường, không đi chúc tết, không tổ chức ăn uống linh đình hay hội hè cùng bè bạn chỉ đơn giản tết năm nay vừa rét, vừa không có tiền. Thực tế cho thấy: Hà Nội chỉ có tết vui khi nền kinh tế trong năm của cả nước có sự làm ăn khấm khá. Năm nay được báo trước cho một nền kinh tế đang chịu nhiều các ảnh hưởng tiêu cực từ tăng trưởng thấp. Hàng trăm nghìn doanh nghiệp chết lăn lóc nhưng không có đất chôn (trên thực tế đã phá sản nhưng chưa kịp hoặc không thể công bố). Thu nhập người dân kém hẳn đi. Cùng với những chính sách thiếu nhất quán của Chính phủ, của Hà Nội về ngân hàng, thuế, lệ phí, đất đai đang làm cho Hà Nội chìm sâu vào khủng hoảng. Tết ở Hà Nội còn buồn thêm vì những gia vị của ngày tết xưa nay như pháo, hoặc các trò chơi dân gian phần bị cấm, phần bị mai một. Năm qua, thành tích đáng kể nhất của Hà Nội là xây thêm được 6 chiếc cầu vượt tạm tại các ngã tư hay gây ùn tắc. Đúng là nhờ những chiếc cầu vượt này mà ùn tắc ở Thủ đô những tháng gần đây đã giảm hẳn nhưng không phải vì thế mà người Hà Nội có thêm nguồn vui để đón tết. Nếu để ý kỹ, Hà Nội ngày càng đông dân cư hơn nhưng những khu vui chơi, giải trí hầu như không được phát triển. Những khu vực vui chơi giải trí vốn có trước đây, phần vì xuống cấp, phần vì Hà Nội không biết quản lí, phát triển và khai khai thác nên hầu như ít người lui tới. Thành ra, vào những dịp lễ tết như thế này tốt nhất là không nên ra đường mà ở nhà ngủ, xem TV hoặc tán gẫu vừa đỡ rét, vừa đỡ phải tiêu những đồng tiền vốn ít ỏi của mình.
Năm nay thời tiết ở Hà Nội hình như lạnh hơn so với mọi năm. Giữa trưa mồng một mà nhiệt độ trong nhà chỉ trên dưới 10 độ C. Chỗ mình sống vốn là một cái ngõ ồn ào thế mà giờ đây bỗng dưng im ắng lạ thường. Thỉnh thoảng mới nghe tiếng nổ của những chiếc xe máy vội vàng lao đi như muốn trốn cái giá lạnh của mùa đông Hà Nội.
Hy vọng năm 2013 đến nỗi xui xẻo như những tín hiệu đang hiện hữu của những ngày đầu năm mới này.

Chúc mừng năm mới 2013

Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2012

Nguyễn Khải viết về phê bình và tự phê bình

Vài lời chú của Thằng Bần: Thiết tưởng không bình luận gì thêm về đoạn hồi ký của cố nhà văn Nguyễn Khải (tác giả của tiểu thuyết Mùa Lạc nổi tiếng). Nhưng theo tôi, ông càng nổi tiếng với tập hồi ký viết trước khi chết với nhan đề: "Đi tìm cái tôi đã mất". Hôm nay đọc trên blog Đông A bài viết của ông về vũ khí phê bình và tự phê bình của người cộng sản, liên tưởng với tác giả của phong trào phê bình và tự phê bình đang được ĐCSVN đứng đầu là ông Nguyễn Phú Trọng hô hào bằng một nghị quyết hẳn hoi (Nghị quyết TW 4 khóa XI) ngẫm lại mới thấy những nhà văn như Nguyễn Khải thật tài. Có thể coi ông như những Nguyễn Công Hoan hay Ngô Tất Tố thời hiện đại. Xin phép bác Đông A đăng lại nhé.

Nguyễn Khải viết về phê bình và tự phê bình


12.
Các đảng cộng sản đều coi phê bình và tự phê bình là cách giải quyết mâu thuẫn nội bộ hữu hiệu nhất. Sự vật vận động sẽ sinh mâu thuẫn, giải quyết được mâu thuẫn sự vật mới có cơ hội phát triển, tiến lên. Phủ định và phủ định của phủ định, nghe vừa khoa học vừa huyền bí, như câu thần chú: “Vừng ơi, mở cửa ra!”, cứ đọc to lên là cánh cửa vào tương lai sẽ mở toang. Các nước xã hội chủ nghĩa vẫn đọc to câu thần chú ấy trong nửa thế kỷ mà cánh cửa vào tương lai vẫn đóng chặt. Mất thiêng rồi chăng? Quả là đã mất thiêng vì người hô không hề tin một chút nào vào cái khả năng kỳ diệu của nó. Nếu tin vào phê bình và tự phê bình thì Stalin đã không chế ra các vụ án chính trị man rợ để tiêu diệt các đối thủ vốn là tay trái tay phải của mình trong những năm đó. Nếu tin vào câu thần chú ấy thì Mao Trạch Đông đã không bày ra tấn tuồng “cách mạng văn hoá” để tiêu diệt mọi kẻ dám can ngăn những chủ trương đầy tính phiêu lưu của ông. Ấy là nói về những người nắm quyền lực cao nhất, còn những người nắm những cơ quan quyền lực thấp hơn cũng chả bao giờ họ tin vào cái phương pháp lãng mạn đó cả. Trong các cấp uỷ họ vẫn tự phê bình và phê bình nhau một cách sốt sắng giả dối. Và ai nấy đều tự bằng lòng hơn sau những lễ xưng tội giải tội hết sức vui vẻ này. Và mọi thói xấu, kể cả tội ác nữa, vẫn nghiễm nhiên tồn tại như trước đây, vẫn là những vùng cấm chỉ những kẻ quá chán đời mới dám đơn độc xông vào. Bởi vậy khi ông tổng bí thư của Đảng mới được bầu, trong cơn phấn khích đổi mới sinh hoạt đảng, đã phát động một phong trào tự phê bình và phê bình rộng khắp toàn đảng, các đảng bộ trong cả nước đều nhiệt liệt hưởng ứng, đều nhắc lại với lòng nhiệt thành hiếm có trong các bài diễn văn có đảng tính cao của họ. Đó là một màn diễn khổng lồ, rất tốn kém, chả đem lại bất cứ kết quả nào. Vì chỉ là diễn thôi, người cũ kẻ mới đều vào vai rất thành thạo. Rút cuộc kẻ có tội vẫn ngày càng hung hãn, càng tự tin, còn người tố tội càng lúc càng dè dặt, hãi sợ. Kỳ quái nhỉ?

Các tín đồ của học thuyết Mác đều rất tin môi trường xã hội và hoàn cảnh cá nhân có ý nghĩa quyết định tới sự hình thành tính cách con người. Một địa phương có nhiều phong trào cách mạng tích cực ắt phải sản sinh ra nhiều tập thể tốt, một tập thể tốt sẽ sinh ra nhiều cá nhân tốt. Con người là một thực thể vật chất nên không thể thoát ly những điều kiện vật chất đã cho phép nó tồn tại. Nhưng nó còn là một thực thể sinh học, một thực thể tinh thần, tâm linh, văn hoá bao gồm lịch sử cá nhân và dòng họ ở trong nó. Nó cũng không thể biết hết nó, không thể biết hết những phản ứng bất thần trong chính nó khi vấp phải những đối nghịch trong cuộc sống. Nên cái thế giới tinh thần, tâm lý của con người là rất đa dạng, phức tạp, có muôn vàn lối đi ngoắt ngoéo. Từ thời con người có ngôn ngữ để giao tiếp, có chữ viết để lưu lại, có văn chương để bày tỏ những bí mật của riêng rình, nó vẫn không ngớt than thở là chả biết được bao nhiêu về mình và đồng loại. Con người vẫn nguyên vẹn là một bí mật mênh mông, sâu thẳm như từ thủa nguyên sơ vậy. Người cộng sản phải kiêu ngạo lắm mới dám bày cái trò chỉnh huấn phê bình để lãnh đạo một cách chuẩn xác cái phần khó nắm bắt nhất trong con người. Vì nó biến hoá, nó phù du như mây như gió vậy.


13.
Con người có 2 mắt đều hướng ra cái thế giới vật chất bên ngoài, không có con mắt nào hướng vào trong để ngắm nghía, kiểm soát cái thế giới tinh thần của nó nên nó bị mù một nửa, cũng như nó không có cái tai bên trong nên không thể nghe được những tiếng thì thầm rất nhỏ mỗi đêm trong chính mình. Hai cái khuyết tật bẩm sinh ấy đã làm con người thiếu hoàn chỉnh, là nguyên do mọi đổ vỡ của nhiều danh nhân dũng tướng vào những năm cuối đời. Nhưng cũng có một số ít người có khả năng nhìn được sự vận động cả trong lẫn ngoài, nghe được những tiếng động rất nhỏ cả ngoài lẫn trong. Họ không có cấu tạo vật chất đặc biệt nào mà chỉ bằng cái năng lực tinh thần rất mạnh đã bù đắp được những khiếm khuyết bẩm sinh. Nhiều tập hồi ký của các danh nhân cả chính trị lẫn văn hoá đều thiếu cái phần còn nhày nhụa của họ, cái phần thú vật của con người nơi sản sinh ra những tội ác chưa hình thành, cái què quặt, cái buồn cười đã được kiềm chế đúng lúc, đã được giấu nhẹm, cái phần họ muốn quên đi và rất dễ trở thành lang sói với đồng loại nếu trong đồng chí, đồng nghiệp còn có người biết đến và nhớ tới. Cuộc chiến đấu lớn, có tính bi kịch giữa mình với mình bao giờ cũng hoành tráng, cũng đẹp, rực rỡ những màu sắc đối nghịch vì nó đã bộc lộ đầy đủ nhất cái phẩm chất LÀM NGƯỜI trong mỗi CON NGƯỜI. Không phải bất cứ ai cũng tạo ra được trận chiến thần thánh ấy, vì chiến trường ở ngay trong lòng mình, mình vừa là kẻ thách đấu vừa là kẻ dám nhận đấu, dẫu thua cũng là cái thua của thần thánh. Một công việc trang trọng đến thế, hùng tráng đến thế mà lại dám nghĩ là công việc của số đông, của những người chưa hề chuẩn bị một cái nhìn bên trong, một cái nghe bên trong cho riêng mình, cả đời họ sống trong tự mãn, trong u mê, bất thần mời gọi hãy nhìn lại mình, hãy nhìn lại người để có được những phán xét và điều chỉnh chuẩn xác! Ông tổng bí thư đã mở một cuộc chiến ảo nên ông cũng chỉ nhận được những kết quả ảo.

Một Đảng, một thể chế chính trị lấy phê bình và tự phê bình làm vũ khí sắc bén để giải quyết mọi mâu thuẫn nội bộ, giả thử nó lại không còn dùng được nữa thì các mâu thuẫn sẽ được hoá giải bằng cách nào? Đảng đối lập không có, dư luận đối lập qua báo chí và các cuộc biểu tình quần chúng cũng không có, vậy làm cách nào để biết và điều chỉnh mọi sự rắc rối, thậm chí cả bạo loạn nữa nếu nó xảy ra? Vẫn có cách, là phải tạo ra một tình hình chính trị luôn căng thẳng (một cuộc chiến tranh có thể xảy ra, một cuộc bạo loạn có thể xảy ra) để buộc các công dân phải sống trong những quy chế nghiêm ngặt của thời chiến, ở các chế độ toàn trị chỉ có hai cơ quan mà quyền uy bao trùm cả xã hội. Đó là cơ quan tư tưởng, tuyên truyền và cơ quan công an. Một để chặn, một để chống. Còn khi đã có chuyện bất thường xảy ra thì chỉ có một biện pháp: đàn áp, bắt giữ, lập toà án xét xử những kẻ cầm đầu. Cách giải quyết vừa nhanh gọn lại mau ổn định, không dây dưa, phiền toái vì có quá nhiều luật lệ, qua nhiều lý lẽ như ở các nước tư bản. Những rối loạn vặt vãnh thật ra là nước là không khí của các nhà cầm quyền độc tài. Họ đâu có sợ loạn. Họ còn bày ra những cuộc chiến cung đình như ở Liên Xô và các nước Đông Âu, hay một cuộc chiến giữa nhân dân với nhau như đã làm ở Trung Quốc. Không có mùi vị của thuốc súng, của máu người và những tiếng la hét cuồng nộ của đám đông thì người cầm quyền biết thở bằng gì!

Trích từ Đi tìm cái tôi đã mất của Nguyễn Khải

Đi tìm cái tôi đã mất là tập tùy bút cuối cùng của nhà văn Nguyễn Khải, viết xong vào ngày 27/5/2006, cách đây đã hơn 6 năm. Tên của tập tùy bút này rõ ràng được mượn từ tên bộ tiểu thuyết nổi tiếng Đi tìm thời gian đã mất của Proust. Nguyễn Khải hay mượn tên các tác phẩm khác cho tác phẩm của mình như Hà Nội trong mắt tôi.
Theo Blog Đông A

Thứ Năm, 23 tháng 8, 2012

Hiệu ứng xã hội từ việc bắt Nguyễn Đức Kiên

Cách đây ba hôm, các cơ quan pháp luật bất ngờ đọc lệnh bắt và khám xét nơi ở của một doanh nhân được coi là nổi tiếng (tôi không gọi là đình đám) ở Việt Nam những năm gần đây đó là doanh nhân Nguyễn Đức Kiên, có khi gọi là "bầu" Kiên, hay Kiên "bạc". Việc bắt ông Nguyễn Đức Kiên quả thực gây sốc với nhiều người trong đó có tôi. Nhưng khi nghe lý do bắt bị sốc cũng không kém. Ông Kiên bị bắt vì kinh doanh trái phép. Nhưng ông kinh doanh gì? Kinh doanh trái phép là kinh doanh ra sao? Chưa ai trả lời rõ ràng, chưa ai đưa ra lý do đủ thuyết phục với tư duy pháp luật duy lý.
Nhưng điều dễ nhận thấy là việc bắt "bầu" Kiên đã gây ra những hiệu ứng kinh động đối với đời sống kinh tế và xã hội của Việt Nam nếu không cẩn thận có thể làm cho nền kinh tế vốn ốm yếu trở nên vỡ trận. Trước hết là vỡ hệ thống thị trường chứng khoán với làn sóng cố sống, cố chết bán tất cả những gì mình có của các nhà đầu tư, nhất là các nhà đầu tư có liên quan đến cổ phiếu ngân hàng, chứng khoán. Qua ba ngày, chứng khoán Việt Nam bốc hơi gần 5,5 tỷ đô la - một con số đủ nói lên tầm vóc ảnh hưởng hiệu ứng của vụ bắt một doanh nhân nổi tiếng như ông Nguyễn Đức Kiên. Tiếp đến là sự tan vỡ của hệ thống ngân hàng. Nghe nói người ta bắt ông Kiên vì lý do ông này lũng đoạn thị trường tiền tệ và có hành vi đứng sau giật dây hoặc thâu tóm các ngân hàng ở Việt Nam những năm gần đây một cách mờ ám. Tất nhiên, liên quan đến ông Kiên trong vụ này không thể không nói đến vai trò của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và con gái Thủ tướng là bà Nguyễn Thanh Phượng với việc thâu tóm ngân hàng Bản Việt. Sau gia đình Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là vai trò tích cực ra chỉ thị, nghị quyết, công văn khẩn cấp của cơ quan quản lý tiền tệ cao nhất của Việt Nam là Ngân hàng nhà nước với trách nhiệm điều hành trực tiếp của Thống đốc Nguyễn Văn Bình. Còn nhớ mấy tháng trước đây, thống đốc Nguyễn Văn Bình hồn nhiên tuyên bố chưa bao giờ thấy một lượng tiền khủng khiếp được NHNN chỉ đạo đổ ra để cứu thị trường. Nhưng cứu ai trong thị trường và những đồng tiền ấy đã đi đâu, về đâu thì Thống đốc không nói rõ và chắc không bao giờ nói rõ. Bây giờ nghe nói người ta bắt ông Kiên vì tội đã tạo ra một cơn luân chuyển tiền tệ với số lượng cực lớn (khoảng 120 nghìn tỉ) để thâu tóm rất nhiều ngân hàng lớn từng được coi là có máu mặt trong thị trường tiền tệ của Việt Nam những năm trước đây. Ông Kiên bị bắt nếu đúng vì lý do thâu tóm ngân hàng có thể gây ra cú sốc không kém là có thể làm sụp đổ hệ thống ngân hàng so yêu tố bất thanh khoản gia tăng do người tiêu dùng không còn tin vào hệ thống các ngân hàng như trước nữa. Nêu giả dụ hệ thống ngân hàng sụp đổ thì nền kinh tế VN có thể rơi vào khủng hoảng và không biết hệ lụy gì về xã hội sẽ đến nữa đây.
Tuy vậy, mấy hôm nay cũng có ý kiến phản biện khi cho rằng: việc bắt ông Kiên có thể không vì các lý do trên mà vì sự giải quyết nội bộ ĐCS sau việc quán triệt thực hiện Nghị quyết trung ương 4, khóa XI bắt đầu từ việc kiểm điểm, phê và tự phê của các thành viên Bộ chính trị của ĐCSVN.
Đúng là hiệu ứng và những hệ lụy từ việc bắt doanh nhân Nguyễn Đức Kiên quá lớn. 

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

NHỮNG VIỆC ĐÀN ÔNG CẦN LÀM NGAY KHI VỪA LY DỊ VỢ

LÊ HOÀNG.

Tuy chả ai muốn, nhưng cứ mỗi ngày lại có một cuộc hôn nhân tan vỡ.

Ngay sau khi ly dị, cảm giác của người đàn ông vừa bàng hoàng vừa hối hận vừa như thoát chết lại vừa như mất thăng bằng.

Vậy phải cư xử ra sao? Phải hành động thế nào? Dưới đây chúng tôi xin đưa ra vài gợi ý để các bạn tham khảo:

1./- Bước ra khỏi tòa án ly hôn, việc đầu tiên là bạn hãy tự đấm vào ngực mình ba cái để kiểm tra xem đang mơ hay đang tỉnh.

2./- Giữ một khuôn mặt buồn, có tí nước mắt thì càng tốt để phù hợp với hoàn cảnh. Tuyệt đối không nhảy chân sáo và không cười to.

3./- Kiểm tra lại ví. Nếu còn đủ tiền thì vào quán làm cốc bia, ngồi một mình suy nghĩ tiếp.

4./- Tuyệt đối không lái xe trong tâm trạng đang phấn khích để tránh tai nạn giao thông.

5./- Nhìn lên bầu trời. Nhìn chim bay để tận hưởng cảm giác tự do.

6./- Lập tức nhớ lại danh sách các bạn gái cũ. Đề ra phương hướng, mục đích và khái niệm của những bạn gái sắp quen.

7./- Mua quần áo mới. Mua dầu tắm. Mua nước hoa. Mua quần đùi và may ô mới.

8./- Nhìn kỹ toàn thân trong gương đặt tại phòng tắm. Nghiêm khắc nhìn ra ưu điểm và khuyết điểm.

9./- Kiểm tra tiền bạc, tư trang, sổ tiết kiệm. Xem lại gạo, củi, nước mắm và dầu ăn trong bếp. Đuổi tất cả chó, mèo ra khỏi nhà.

10./- Giữ một nụ cười bí hiểm trên môi. Giữ một vẻ mặt cô đơn, lãng mạn nhưng đượm buồn.

11./- Bắt đầu ngồi một mình ở quán cà phê. Không vồ vập các cô gái trẻ.

12./- Tìm địa chỉ các nhà hàng và quán bar.

13./- Kín đáo mua và bôi kem chống nắng.

14./- Mặc quần jean. Đi giày thể thao. Áo sơ mi xắn tay hoặc mở cúc trên.

15./- Nửa đêm thức dậy, quờ tay sang bên cạnh để tin chắc mình vẫn tự do.

16./- Rủ bạn bè đến nhà chơi, trong đó nhất thiết phải có các cô gái. Đánh bài, ăn uống hoặc hát suốt đêm để chứng tỏ mình làm chủ hoàn toàn căn nhà.

17./- Lên mạng nghe các bài hát tuổi teen, tập cho quen dần.

18. Nhắn tin cho bồ cũ: “Em khỏe không? Anh có chuyện quan trọng muốn nói. Anh nghĩ mình đã hiểu ra nhiều!”.

19./- Bắt đầu đi xem phim ở rạp. Chú ý đặc biệt tới các phim hoạt hình, tránh xa các phim về bi kịch gia đình.

20./- Mua dao cạo râu loại tốt nhất.

21./- Mua nhiều kẹo cao su có mùi vị khác nhau. Thường xuyên nhai.

22./- Khi ngồi trong đám đông, thỉnh thoảng kín đáo thở dài.

23./- Tránh ăn cơm tại nhà để khỏi phải rửa chén đĩa.

24./- Đánh bóng răng.

25./- Nói về phụ nữ một cách e dè pha kính cẩn.

26./- Đi dự đám cưới bạn bè với thái độ trang trọng, nghiêm túc và sâu lắng.

27./- Nếu biết đàn piano thì đánh lúc đêm khuya. Có thể chơi đi chơi lại một bài.

28./- Nếu trời mưa nhỏ, ra đường và không mặc áo mưa.

29./- Nói về vợ cũ một cách trìu mến. Nhận tất cả các khuyết điểm về mình.

30./- Bỗng dưng muốn khóc.
Theo Blog Phạm Viết Đào

Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2012

Hiện tượng Nguyễn Bá Thanh là ri đây

Bản lĩnh Nguyễn Bá Thanh khiến GĐ Sở 'toát mồ hôi hột'
"Phải nắm được gốc của vấn đề để biết cách xử lý và trả lời cho dân, chứ đừng "phỉnh" người ta, nói theo kiểu cho... uống thuốc an thần!", ông Nguyễn Bá Thanh nói.
Không chỉ tại kỳ họp thứ 4 HĐND TP Đà Nẵng khoá VIII vừa diễn ra mà hầu như ở bất cứ kỳ họp nào của HĐND TP thì các giám đốc sở cũng đều "toát mồ hôi hột" trước chất vấn của các đại biểu và đặc biệt là của Chủ tịch HĐND TP Nguyễn Bá Thanh.

Để bạn đọc có thể hiểu thêm không khí chất vấn tại các kỳ họp HĐND TP Đà Nẵng và chất lượng điều hành công việc của các giám đốc sở, chúng tôi xin trích giới thiệu một phần cuộc "truy tận gốc, bắt tận ngọn" giữa các đại biểu HĐND và Chủ tịch HĐND TP Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh với Giám đốc Sở Xây dựng Phạm Việt Hùng trong phiên chất vấn hôm 4/7 của kỳ họp thứ 4 HĐND TP Đà Nẵng khoá VIII:

Kỳ họp thứ 4 HĐND TP Đà Nẵng khoá VIII vừa diễn ra trong hai ngày 3 - 4/7.

Đổ trách nhiệm

Đại biểu Trương Phước Ánh: Khu tái định cư (TĐC) phía Nam đường Nguyễn Tất Thành nối dài và khu TĐC Hoà Liên 3 đã thi công xong phần san nền, giao thông, thoát nước nhưng chưa có điện, nước sinh hoạt. Khi nào thì có điện, nước cho dân?

Ông Phạm Việt Hùng: Khu TĐC phía Nam đường Nguyễn Tất Thành hiện đã có 400 lô đất, khu TĐC Hoà Liên đã có 350 lô đất. Đối với khu vực đã có đất thực tế thì hệ thống cấp nước đã hoàn thành và sẵn sàng phục vụ. Riêng về cấp điện cho khu TĐC phía Nam đường Nguyễn Tất Thành do Công ty Điện lực Đà Nẵng đầu tư. Sở Xây dựng Đà Nẵng đã chỉ đạo Công ty Xây dựng và Phát triển hạ tầng Đà Nẵng (đơn vị điều hành dự án - PV) có công văn đôn đốc Điện lực Đà Nẵng triển khai cấp điện sinh hoạt cho nhân dân ở khu vực đã có đất thực tế. Hiện Điện lực Đà Nẵng đã dựng trụ và kéo dây nhưng chưa có điện là do vị trí bố trí trạm biến áp 250kV còn vướng giải toả 17 hộ thuộc xã Hoà Liên...

Ông Nguyễn Bá Thanh cắt lời: Người ta hỏi rất cụ thể, ông kể lể làm chi? Bữa ni là tháng 7, ông trả lời đi, tháng mấy xong? Người dân đang chờ mà ông lại kể lể dông dài Xuân Hạ Thu Đông!

Ông Phạm Việt Hùng: Ngành điện cam kết nhân dân đến nhận đất làm nhà đến đâu thì sẽ cung cấp điện đến đó.

Ông Nguyễn Bá Thanh: Không phải!

Ông Phạm Việt Hùng: Nếu cần thiết thì ngành điện sẽ kéo điện tạm để cho người dân.

Ông Nguyễn Bá Thanh: Nếu cần thiết răng nữa? Người ta đang cần mà ông còn nói nếu cần thiết!

Ông Phạm Việt Hùng: Báo cáo anh hiện nay Công ty Điện lực đang trồng trụ, kéo dây

Ông Nguyễn Bá Thanh: Bao giờ xong?

Ông Phạm Việt Hùng: Đang còn vướng mấy hộ...

Ông Nguyễn Bá Thanh: Tôi là người dân tôi không biết ông vướng cái chi. Ông vướng 17 hộ hay 9 hộ, 10 hộ tôi đâu cần quan tâm. Tôi hỏi bao giờ có điện thì trả lời, thế thôi. Trả lời nổi không?

Ông Phạm Việt Hùng: Báo cáo anh là để... Sở Xây dựng xin trả lời sau!

Ông Nguyễn Bá Thanh: Thế là ông không nắm được vấn đề!

Ông Ngô Tấn Cư, Phó Giám đốc Công ty Điện lực Đà Nẵng đứng dậy cho biết: Hiện nay giao mặt bằng xây dựng chưa đủ. Giao mặt bằng đến đâu thì Điện lực Đà Nẵng làm đến đấy. Riêng các hộ đến xây nhà ở khu TĐC phía Nam đường Nguyễn Tất Thành, chúng tôi bảo đảm cho nhân dân vào ở là có điện. Còn khi nào Sở Xây dựng, BQL dự án bàn giao mặt bằng thì chúng tôi sẽ triển khai ngay việc cấp điện!

Ông Nguyễn Bá Thanh: Như vậy là ổng còn "móc" theo câu khi nào BQL dự án giao mặt bằng thì ổng làm. Còn ông này (Giám đốc Sở Xây dựng - PV) không biết cái chi hết trơn, cũng không biết hồi nào ông BQL xong. 17 hộ không biết bao giờ xong. Uỷ ban (UBND TP Đà Nẵng) các anh nghe đó thì biết. Ông ni đứng cứ coi như cái đó ở đâu đâu, không biết.

Còn 17 hộ nớ lý do là... tại vì... người ta chưa đi, cho nên số mới vô làm nhà không có điện. Không có điện là do 17 hộ không đi. Còn tại sao không đi thì không biết trách nhiệm của ai hết. Quản lý nhà nước yếu đến như thế đó. Thôi ông không biết thì trả lời qua chuyện khác đi. Nếu BQL dự án thuộc Sở Xây dựng thì Giám đốc Sở phải chịu trách nhiệm về việc chậm trễ dự án chứ không phải nói lơ mơ, đổ cho chỗ này chỗ kia!

Bí thư thành ủy, Chủ tịch HĐND TP Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh.

Không sát thực tế, không nắm vấn đề
Đại biểu Nguyễn Hoàng Sơn: Mùa mưa năm 2011, Đà Nẵng có nhiều điểm ngập úng, ách tắc giao thông, gây khó khăn cho cuộc sống của người dân. Đề nghị cho biết đến nay đã khắc phục bao nhiêu điểm ngập úng và số điểm chưa khắc phục được là bao nhiêu, lý do vì sao chưa giải quyết. Đồng thời cho biết mùa mưa năm 2012 sắp đến có còn ngập úng như năm 2011 nữa không? Trước mắt, có phương án nào để hạn chế tối đa việc ngập úng trên địa bàn TP?

Ông Phạm Việt Hùng: Hiện trên địa bàn TP có 91 điểm ngập úng. Gồm quận Hải Châu 9, Thanh Khê 16, Sơn Trà 21, Ngũ Hành Sơn 9, Liên Chiểu 23, Cẩm Lệ 7 và Hoà Vang 6 điểm. Đến nay đã xử lý được 11 điểm ngập úng. Còn lại 80 điểm, Sở xây dựng đã báo cáo UBND TP và đề nghị bố trí kinh phí để xử lý, tổng cộng là 313,61 tỉ đồng. Do tình hình kinh phí khó khăn nên Sở Xây dựng đang xin ý kiến UBND TP để phân kỳ, chọn những điểm ngập úng căn cơ để xử lý trước mắt.

Ông Nguyễn Bá Thanh: Quận Hải Châu còn 2 điểm ngập nặng nhất là ở chỗ nào?

Ông Phạm Việt Hùng: Ở quận Hải Châu, hiện còn điểm ngập nặng trên đường Quang Trung.

Ông Nguyễn Bá Thanh: Ở đâu?

Ông Phạm Việt Hùng: Quang Trung. Quang Trung với lại à... chỗ gần gần chợ Tam Giác, chỗ cây xăng, chỗ đường à... cây xăng chỗ chợ Đống Đa, à chợ Tam Giác!

Ông Nguyễn Bá Thanh: Rồi còn chỗ nào nữa?

Ông Phạm Việt Hùng: Nói chung là các cái điểm um... um...

Ông Nguyễn Bá Thanh: Không, nói riêng chứ không nói chung! (cả hội trường bật cười)
Ông Phạm Việt Hùng: (ngắc ngứ)

Ông Nguyễn Bá Thanh: Ở Hải Châu, điểm ngập nặng nhất ở khu vực Đầm Rong (phường Thuận Phước) đã làm trạm bơm xong rồi, mùa mưa này sẽ giải quyết được chuyện ngập. Còn một điểm nữa là ở khu vực đường Trương Chí Cương (phường Hoà Cường). Đấy, ông phải lo xúc tiến nhanh các thủ tục đi, hình thành trạm bơm ở đó mới giải quyết được cả tuyến của khu vực Hoà Cường ra ngoài sông kia kìa. Thôi nói qua cái khác đi. Ông không nắm được gì hết!

Và đối phó

Đại biểu Thái Thanh Hùng: Dự án Bến xe liên tỉnh đã đưa vào sử dụng 5 năm. Từ đó đến nay, tổ 41 (Hoà Mỹ 6, phường Hoà Minh, quận Liên Chiểu) có 55 hộ dân, đặc biệt là có 17 hộ dân mưa xuống nước ngập vào nhà, có nhà ngập 1 - 2m. Lý do là mương thoát nước nhỏ, chạy vòng vèo. Dân yêu cầu làm cống thẳng ra đường cống chạy quanh bến xe, dài khoảng 25m là giải quyết được ngập. Nhưng 5 năm nay người dân đề nghị không ai giải quyết. Tại kỳ họp thứ 3, tôi đã chất vấn Giám đốc Sở Xây dựng, song qua 6 tháng cử tri vẫn chưa thấy động tĩnh gì. Vậy bao giờ mới giải quyết được?

Ông Phạm Việt Hùng: Vấn đề trên Sở Xây dựng đã có báo cáo tại công văn 2201 ngày 20/6/2012. Theo đó, đã đề xuất và UBND TP đã đồng ý tại công văn 4383 ngày 3/7/2012 cụ thể như sau: Nâng cao trình kiệt, hẻm hiện trạng...

Ông Nguyễn Bá Thanh cắt ngang: Cái chi? Cái chi?

Ông Phạm Việt Hùng: Báo cáo anh là vấn đề này Sở Xây dựng đã có báo cáo và UBND TP đã...

Ông Nguyễn Bá Thanh: À, UBND TP mới đồng ý ngày hôm qua ấy hả? Đúng rồi. Do kỳ họp HĐND ni cho nên các ông đối phó.

Ông Phạm Việt Hùng: Kinh phí tối đa là sáu trăm hai...

Ông Nguyễn Bá Thanh lại cắt ngang: Thôi không cần đọc nữa. Cái đó người ta chất vấn từ hồi ông Nguyễn Ngọc Tuấn còn làm Giám đốc Sở Xây dựng kia, bây giờ lên đến Phó Chủ tịch UBND TP rồi ông Tuấn ơi. Ông mắc nợ cái nớ ông đi giải quyết đi. Có mấy chục mét đường cống chứ có phải tốn tiền ghê gớm lắm đâu mà để nói tới, nói lui rồi các ông đối phó. Ngày hôm qua đây các ông mới ký, chừ nghe có vẻ công văn nọ, công văn kia, tưởng mô hay lắm. Thôi ông đừng nói nữa hắn kỳ. Ông lo giải quyết trước mùa mưa, không có nói ú ớ gì hết. Cho 60 ngày, giải quyết đi, đừng nói lòng vòng nữa!

Làm lộn ngược đầu nên công việc ách tắc

Kết thúc phiên thảo luận, ông Nguyễn Bá Thanh yêu cầu các giám đốc sở rút kinh nghiệm để các phiên chất vấn chất lượng hơn. Muốn chất lượng hơn chỉ có một cách là... lội dưới cơ sở. Họp hội cũng cần nhưng phải dành thời gian đi sâu, đi sát cơ sở mới nắm được vấn đề, để hỏi đâu trả lời đấy.

"Mình là cơ quan chuyên môn, cơ quan tham mưu thì phải sâu hơn lãnh đạo. Nhiều lúc lãnh đạo TP lại sát hơn giám đốc sở. Cứ làm lộn ngược đầu như thế nên công việc ách tắc là phải. Mình phải chịu khó đi mới quán xuyến được công việc và đi thẳng vô câu người ta hỏi. Phải nắm được gốc của vấn đề để biết cách xử lý và trả lời cho dân, chứ đừng "phỉnh" người ta, nói theo kiểu cho... uống thuốc an thần!" - ông Nguyễn Bá Thanh nói.
( Đất Việt )
-------------------------------------------
Nguyễn Bá Thanh: 'Tôi sẽ nhậu với mấy ông xe thồ tự quản'
Cập nhật lúc :2:59 PM, 06/07/2012
(ĐVO) Ông Nguyễn Thanh, Bí thư Thành ủy Đà Nẵng tỏ ra trăn trở trước tình trạng tội phạm ma túy, trộm cắp, cướp giật ngày càng gia tăng trong khi lực lượng cán bộ thì ngày càng có dấu hiệu quan liêu, kênh kiệu.
Sẽ nhậu với những người lái xe ôm
Ông Thanh nói rằng: “Cứ mỗi sáng, cầm tờo lên đọc tôi lại cảm thấy đau nhói vì ở đâu đó lại xảy ra tình trạng thanh thiếu niên cướp của giết người. Ở Đà Nẵng không “nóng” nhưng tình trạng trên vẫn có và đang tiềm ẩn nguy cơ. Trong những năm qua, tôi đã nhiều lần gặp gỡ, đối thoại với thanh thiếu niên hư. Trung bình cứ 10 em thì có 5 em tiến bộ. Số còn lại thì không chịu “tiến” mà đang muốn vào nhà đá. Là con cháu mình cả nên xót lắm! Nhưng biết làm thế nào được. Động viên không được thì mở rộng trại giam Hòa Sơn ra để đón mấy ông cụ non ấy vào ở cho XH được yên”.
Cũng liên quan đến vấn đề an ninh trật tự, ông Thanh phê phán: Ở phường nào cũng có dân quân tự vệ, thông trưởng, thôn phó… Mỗi tổ có đến 10 thậm chí 15 ông cứ ban ngày thì ra ngồi ì tại trụ sở. Ban đêm, tội phạm hoạt động thì không thấy mấy ông an ninh hay dân quân đâu. Trong khi đó, tại Đà Nẵng có 2 tổ tự quản rất điển hình là Tổ xe thồ tự quản ở Hòa Cầm và Tổ nữ dân quân tự vệ ở quận Ngũ Hành Sơn… tay không bắt cướp thì chẳng thấy UBND TP khen thưởng hay động viên. Họ nghèo họ không có lương bổng gì mà tự nguyện ra bảo vệ an ninh thôn xóm như vậy thì không khen. “Tôi rất muốn xách vài chai rượu xuống ngồi uống với mấy ông xe thồ tự quản để động viên họ nhưng bận quá. Bận đến mấy thì sắp tới tôi cũng phải ngồi với họ, động viên họ”, ông Thanh dứt khoát.
 

Sợ nhất “Nghị quyết không làm” Liên quan đến các vấn đề ô nhiễm môi trường, ông Thanh nói rằng: “TP môi trường kiểu chi mà đọco thấy chổ nọ, chổ kia ô nhiễm. Còn mấy ông quản lý thì cứ thao thao nói ô nhiễm chưa đến mức quan trọng. Không thối, không ô nhiễm, sao mấy ông không đem vợ, con xuống khu Âu thuyền Thọ Quang, KCN Liên Chiểu, Hòa Khánh ở thử vài ngày? Muốn xử lý ô nhiễm thì phải thả giày ra, lội xuống hiện trường để tay sờ, mũi ngửi chứ đừng ngồi trong phòng lạnh mà chỉ chỏ. Theo ông Thanh, kỳ họp nào cũng có Nghị quyết. Hết Nghị quyết 03 rồi đến Nghị quyết 04. “Nhưng tôi sợ nhất  là Nghị quyết “Không làm”! Sau kỳ họp này, những vấn đề còn tồn tại, phải làm ngay, làm cho tốt. Đừng có tự cho mình cái quyền làm cán bộ mà hoạch họe dân! Nếu không làm được, nói với tôi một tiếng để tôi làm”.
Liên quan đến vấn đề giải tỏa, đền bù, ông Thanh yêu cầu UBND TP.Đà Nẵng phải “trả nợ” cho những hộ dân đã nhường đất cho TP. Đối với những trường hợp là hộ nghèo, neo đơn khó khăn về chổ ở, phải cho họ thuê chung cư. “Chủ trương này là của TP chứ không phải của cá nhân ông nào nên đừng có chuyện săm soi nhận phong bì rồi mới cho dân thuê chung cư nhé. Những trường hợp đủ điều kiện phải cho họ thuê. Nếu tôi phát hiện có tình trạng chung chi phong bì thì đừng có trách”, ông Thanh dứt khoát. Ông Thanh cũng lưu ý: Người dân Đà Nẵng đừng bắt chước ông Đoàn Văn Vương ở Hải Phòng. Ông Thanh nói: “Trong quá trình giải tỏa, đền bù, nếu ai chưa thấy thoải mái thì đến gặp tôi. Tôi sẽ giải quyết chứ đừng có dại mà hành động như ông Vương là tôi lệnh cho Công an bỏ tù đấy”.
Để hoàn thành các mục tiêu, kế hoạch đã đề ra, ông Thanh yêu cầu lãnh đạo công chức Đà Nẵng tập trung cao độ. “Không được đi học trong giờ hành chính. Học thì tốt đấy, nhưng học phải làm chứ đừng có suy nghĩ học để thăng quan tiến chức. Nếu tôi phát hiện ai bỏ bê công việc để đi học thì tôi sẽ cho nghỉ việc ngay”, ông Thanh nhấn mạnh.
( Đất Việt )
 

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

Đơn tố cáo của con gái ông Nông Đức Mạnh

Theo: On The Net

-

Dưới đây là lá đơn tố cáo của bà Nông Thị Bích Liên, con gái ruột ông Nông Đức Mạnh, nguyên Tổng Bí Thư đảng Cộng sản Việt Nam. Bức đơn được gửi cho báo Người Cao Tuổi, nội dung tố cáo những việc làm vi phạm Pháp Luật của Đại biểu Quốc Hội Đỗ Thị Huyền Tâm (Vợ mới cưới của Cựu Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh). Nay xin đăng lại nguyên văn để rộng đường dư luận và cũng để mọi người có thể cùng theo dõi.





Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc
———————-


Hà Nội ngày 18 tháng 4 năm 2012

ĐƠN TỐ CÁO (lần 2)
(V/v: Đảng viên, đại biểu Quốc hội Đỗ Thị Huyền Tâm vi phạm đạo đức Đảng viên, vi phạm pháp luật nước Cộng Hòa XHCN Việt Nam)

  •     Kính gửi: Báo Người Cao Tuổi


Tôi tên là Nông Thị Bích Liên con gái ruột của ông Nông Đức Mạnh – nguyên Tổng Bí thư Ban chấp hành TW Đảng Cộng sản Việt Nam. Địa chỉ số 70 Kim Mã Thượng phường Cống Vị, quận Ba Đình, thành phố Hà Nội.

Ngày 09/02/2012, tôi đã viết đơn lần 1 tố cáo với tổ chức và Ông /Bà có trách nhiệm về những vi phạm của cá nhân bà Đỗ Thị Huyền Tâm – đại biểu quốc hội, đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, Chủ tịch kiêm Tổng giám đốc Công ty Cổ phần Tập doàn Minh Tâm về những dấu hiệu vi phạm pháp luật, vi phạm đạo đức đảng viên.

Đã hơn hai tháng, cá nhân tôi chưa nhận được trả lời của cơ quan/tổ chức nào về những tố cáo, phản ảnh của tôi. Nay, tôi tiếp tục viết đơn tố cáo lần 2 phản ánh với tổ chức Đảng và ông/bà có trách nhiệm về những vi phạm của bà Đỗ Thị Huyền Tâm – đại biểu Quốc hội, đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, Chủ tịch kiêm Tổng giám đốc Công ty Cổ phần Tập đoàn Minh Tâm. Cụ thể như sau:

1. Bà Tâm là Đảng viên, là Đại biểu Quốc hội nhưng đã cấu kết với chồng là ông Phạm Tuấn Linh lừa dối gia đình tôi, lợi dụng tình cảm của bố tôi để vụ lợi:

- Lợi dụng uy tín của bố tôi để tìm mọi cách đáo hạn các khoản nợ, giãn nợ khoảng 900 tỷ đồng của Công ty Minh Tâm mà bà Tâm là Chủ tịch HĐQT.

- Âm mưu chiếm đoạt và phá vỡ mọi thành quả, nền tảng đạo đức cá nhân và gia đình tôi và xã hội, phá vỡ hình ảnh của Đảng Cộng sản Việt Nam sau 82 năm xây dựng, gìn giữ và phát triển.

Cuối năm 2010, ngay khi Mẹ tôi lâm bệnh nặng, bà Tâm tìm cách tiếp cận bố tôi, dùng các thủ đoạn lấy lòng những người xung quanh Bố tôi và đặc biệt là lái xe riêng của Bố tôi là ông Vũ Văn Sáng (công tác tại Phòng xe, Văn phòng TW Đảng), thông qua lái xe để nắm các thông tin về gia đình tôi. Từ đó, bà Tâm tạo được vỏ bọc cảm thông chia sẻ với Bố tôi, giả tạo tình cảm để lừa gạt và lợi dụng uy tín của Bố tôi .

Tại thời điểm đầu năm 2011, bà Tâm đã có chồng nhưng đã đặt vấn đề tìm hiểu Bố tôi để tiến đến hôn nhân. Chồng bà Tâm là ông Phạm Tuấn Linh – Đại tá, Phó Phòng Kế hoạch, Cục Quân nhu – Tổng cục Hậu cần, Bộ Quốc phòng. Tuy nhiên, cho đến ngày 30/6/2011 bà Tâm mới ly dị chồng .

Cũng tại thời điểm này, công ty của bà Tâm đang phải gánh khoản nợ hơn 900 tỷ đồng tại các ngân hàng và nhiều khoản nợ cá nhân khác. Bà Tâm đã sử dụng mối quan hệ với Bố tôi để ạo ra sự nể nang của một số ngân hàng khi đến hạn phải xiết nợ.

Ngày 30/6/2011, Tòa xử ly hôn giữa bà Tâm và ông Linh nhưng ngay sau đó ông Linh vẫn nói với một số người là “Gia đình vẫn hạnh phúc, không có chuyện ly hôn.” Việc này lẽ ra ông Linh phải báo cáo tổ chức, không những thế lại còn thiếu trung thực trả lời với những người xung quanh.

Bà Tâm cũng đã che dấu việc đã ly hôn với các cơ quan quản lý của Quốc hội.

Và các cơ quan chức năng, vi phạm đạo đức đảng viên về minh bạch thông tin cá nhân: che dấu dư luận và cộng đồng dân cư tại nơi cư trú thôn Nhân Mỹ, xã Mỹ Đình, huyện Từ Liêm nhằm mục đích tạo hình ảnh đẹp đẽ để hiệp thương và ứng cử Đại biểu Quốc hội khóa 13.

Thực tế, bà Tâm và ông Linh cư trú tại thôn Nhân Mỹ, xã Mỹ Đình khoảng 10 năm nay. Tại xã Mỹ Đình, tổ dân phố thôn Nhân Mỹ đã tiến hành việc lấy ý kiến nhận xét để hiệp thương bầu cử đại biểu Quốc hội và ý kiến nhận làm thủ tục Đảng viên chính thức cho bà Tâm trong năm 2011. Tuy nhiên, bà Tâm lại thực hiện ly hôn tại nơi đăng ký hộ khẩu (số 147 Mai Hắc Đế, phường Lê Đại Hành, quận Hai Bà Trưng, tp Hà Nội) chứ không phải tại nơi cư trú để tránh sự quản lý của Chính quyền và tổ chức Đảng nơi thường trú.

Việc tiến hành thủ tục ly hôn của bà Tâm và ông Linh có nhiều điểm mờ ám ( thụ lý xong chỉ có 8 ngày…) việc này đề nghị cần phải được làm rõ:

Ngày 21/6/2011, bà Tâm gửi đơn ra Tòa án nhân dân quận Hai Bà Trưng, tp Hà Nội xin ly hôn. Ngay ngày hôm sau 22/6/2011 Tòa án nhân dân quận Hai Bà Trưng có thông báo thụ lý việc ly hôn với ông Linh và cũng trong ngày đó, bà Tâm và ông Linh đã ký vào biên bản thuận tình ly hôn.

Ngày 30/6/2011, Tòa án đã xử ly hôn cho hai người. Đối chiếu với các quy định về pháp luật về giải quyết ly hôn tại Tòa án, tôi nhận thấy có nhiều sai phạm về tố tụng cần được làm rõ, cụ thể là:

a) Theo Luật Cư trú việc ly hôn của ông Linh và bà Tâm lẽ ra phải được thực hiện tại Tòa án Nhân Dân huyện Từ Liêm chứ không phải thực hiên tại quận Hai Bà Trưng.

b) Trong hồ sơ ly hôn không lưu bản chính Đăng ký kết hôn của bà Tâm và ông Linh mà chỉ có bản sao công chứng được thực hiện ngay trong ngày 21/6/2011. Vì lý do gì các đương sự lại không nộp bản chính đăng ký kết hôn? Vậy có phải sau khi đạt được mục đích lợi dụng uy tín cá nhân của Bố tôi để đảo nợ và tẩu tán tài sản thì ông Linh và bà Tâm quay lại với nhau?

c) Tại thời điểm ly hôn, ngôi nhà số 147 Mai Hắc Đế và số 2, Nhân Mỹ, Mỹ Đình là tài sản chung của ông Linh và bà Tâm nhưng đã thế chấp tại ngân hàng để vay nợ cho Công ty bà Tâm. Vậy trong bản tự khai của ông Linh khi ly hôn có nêu rằng không liên quan đến tài chính và nợ của công ty Minh Tâm thì có đúng không?

II . Qua các tài liệu cho thấy tổng nợ vay của công ty Minh Tâm tại các ngân hàng khoảng 800 tỷ đồng, chủ yếu là các khoản vay ngắn hạn.

Ông Đỗ Ngọc Minh anh trai ruột của bà Tâm vay gần 400 tỷ đồng và bà Tâm vay hơn 400 tỷ đồng tại các ngân hàng: NH Nông nghiệp và PTNT chi nhánh Cầu Giấy, NH Nông nghiệp và PTNT chi nhánh Hà Tây, NH TMCP Công Thương chi nhánh Hưng Yên, NH TM Quốc Tế (VIP) chi nhánh Hà Đông, Ngân hàng TMCP xăng dầu Petrolimex chi nhánh Hà Nội, Vietcombank chi nhánh Long An. Việc thực hiện các khoản vay của Công ty Minh Tâm có dấu hiệu vi phạm pháp luật:

- Tại sao cùng một thời điểm, công ty đã dùng cùng một tài sản để thế chấp vay nợ tại nhiều ngân hàng?

- Hàng tồn kho, nguyên vật liệu thế chấp vay nợ không thực sự có trong kho.

- Đánh giá giá trị tài sản thế chấp vượt quá giá trị thực để được vay số tiền lớn hơn giá trị thực tế của tài sản thế chấp.

- Hiện nay, trước sức ép phải trả các khoản nợ gốc và lãi lớn của ngân hàng và đặc biệt là nhiều khoản vay bằng sổ đỏ của nhiều cá nhân khác, bà Tâm đang bằng mọi thử đoạn để tiếp tục được bao che dưới vỏ bọc là vợ của nguyên Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh để không ai dám trực tiếp đến tận nhà đòi nợ được .

Ngày 08/9/2011, chưa đến ngày giỗ đầu mẹ tôi, bà Tâm đã xúi giục bố tôi làm đăng ký kết hôn tại xã Cường Lợi, huyện Na Rì, tỉnh Bắc Kạn. Đăng ký kết hôn này sai pháp luật nên đã bị hủy (văn bản số 119/UBND – VP Huyện Na Rì). Bà Tâm đã dùng giấy kết hôn sai luật này tới các ngân hàng để gây sức ép, yêu cầu cho bà Tâm gia hạn vay nợ.

Để theo đuổi mục đích của mình, ngay trong ngày UBND Huyện Na Rì có văn bản thông báo về việc hủy kết hôn trái pháp luật, bà Tâm lại tiếp tục bằng mọi cách đăng ký kết hôn tại phường Lê Đại Hành, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội là nơi đăng ký hộ khẩu của bà Tâm. Song thực tế bà Tâm đã không sống tại đây khoảng 10 năm nay. Việc đăng ký kết hôn do phường Quan Thánh, quận Ba Đình – nơi đăng ký hộ khẩu và là nơi đăng ký thường trú của Bố tôi. Như vậy, bà Tâm bằng mọi thủ đoạn phải có được Giấy chứng nhận Đăng ký kết hôn để ép các ngân hàng và các cá nhân giãn nợ khi các khoản nợ đã đến hạn thanh toán. Vậy, phải gây sức ép tới các Ngân hàng và cá nhân để gia hạn nợ, đảo nợ, trốn tránh pháp luật.

Chúng tôi được biết, ngày 15/3/2012, công ty Minh Tâm đã tiến hành thủ tục tại Sở Kế hoạch Đầu tư tỉnh Bắc Ninh nhằm thay đổi cổ đông sáng lập công ty và thực hiện việc thông báo theo thủ tục bắt buộc về thay đổi này từ ngày 09/4/2012 đến ngày 09/5/2012. Phải chăng đây là dấu hiệu để bà Tâm đang tìm cách trốn tránh trách nhiệm liên quan đến những hành vi vi phạm pháp luật của chính bà Tâm đã thực hiện thời gian vừa qua tại công ty Minh Tâm?

Cho đến thời điểm này gia đình tôi gồm họ tộc và con cháu không hề biết mặt bà Tâm và bà Tâm cũng không có lời nói hay hành động nào đối với bất kỳ một người nào trong họ tộc chúng tôi về việc sẽ bước vào gia đình tôi thay thế tư cách của mẹ tôi?

Tôi và toàn thể gia tộc quá đau xót khi đặt câu hỏi về:

- Động cơ, mục đích và những uẩn khúc của việc ly hôn và cả việc đăng ký kết hôn vội vàng khi chưa đến giỗ đầu mẹ tôi.

- Động cơ, mục đích của việc cố tình có được đăng ký kết hôn lần thứ hai ngay trong ngày hủy đăng ký kết hôn trái pháp luật lần thứ nhất . Phải chăng, nếu không có vỏ bọc của vợ nguyên Tổng Bí thư thì bà Tâm sẽ bị khởi tố, xét xử do các hành vi vi phạm pháp luật của bà?

Là người phụ nữ đã có chồng và 2 con, là đại biểu Quốc hội được tái cử nhiệm kỳ 2 là đảng viên mới được công nhận chính thức, lẽ ra bà Tâm cần phải có cách ứng xử có văn hóa trong việc tiến hành hôn nhân với bố tôi. Nhưng qua hành vi của mình thì bộc lộ rõ bà Tâm chỉ cần tờ đăng ký kết hôn với bố tôi chứ không phải muốn đem lại hạnh phúc đích thực cho Bố tôi nên đã có những hành vi sai trái, vi phạm đạo đức, trái luân thường đạo lý người Việt Nam mà một người phụ nữ bình thường cũng không thể làm như vậy được .

Với hàng loạt hành vi sai trái của bà Tâm như vậy, dù chỉ là một công dân cũng phải được xem xét, làm rõ huống chi là một đại biểu Quốc hội -thành viên của Cơ quan quyền lực cao nhất của đất nước, đại diện cho nhân dân.

Với tinh thần thẳng thắn, nghiêm túc của Nghị quyết TW 4 Khóa XI của Đảng, với những lý do nêu trên, tôi viết đơn này rất mong tổ chức Đảng, Ông/Bà và các cơ quan chức năng làm rõ, kiểm tra, xem xét kịp thời, ngăn chặn và xử lý những sai phạm của bà Tâm để tránh những hậu quả và sự tổn hại đến uy tín, danh dự của Đảng, Quốc hội và Chính quyền nhân dân.

Tôi đề nghị :

1- Bộ Chính trị, Ban Bí thư TW Đảng có ý kiến kết luận chính thức về những việc đã làm của bà Tâm như đơn tố cáo đã nêu. Việc đúng hay sai cần trả lời rõ và có ý kiến chính thức về những việc đã làm của bà Tâm như tố cáo đã nêu. Việc đúng hay sai cần trả lời rõ và có ý kiến chính thức cho Bố tôi và bà Tâm. Mặc dù bà Tâm không thuộc diện đảng viên do Trung ương quản lý nhưng vi phạm của người mang danh vợ của nguyên Lãnh đạo cao cấp của Đảng thực hiện các hành vi làm tổn hại đến uy tín của Đảng cần được làm rõ. Để xảy ra sự việc nêu trên là điều hết sức đau xót, tổn hại tới uy tín của Đảng và cá nhân lãnh đạo Đảng trước dư luận xã hội và quần chúng nhân dân.

2- Tôi đề nghị Bộ Chính trị, Ban Bí thư TW Đảng và các cơ quan chức năng gặp trực tiếp bà Tâm để thẳng thắn làm rõ:

Bà Tâm với tư cách là Đảng viên, là Đại biểu Quốc hội có biết trách nhiệm của mình trước Đảng, trước nhân dân và những điều Đảng viên không được làm, phải biết hy sinh cho tổ chức, vì hình ảnh và uy tín của tổ chức Đảng, phải tuân thủ pháp luật chứ không thể đứng trên pháp luật, vi phạm pháp luật như thực tế đã tiến hành.

Các hành vi trái đạo đức, luân thường đạo lý, nguyên tắc của Đảng, pháp luật nhà nước của phải được làm rõ, cụ thể rách nhiệm của bà Tâm, những cá nhân liên quan và thông báo công khai với gia đình tôi và các tổ chức, cơ quan quản lý có liên quan về những nội dung đơn đã nêu.

3- Bà Tâm phải kiểm điểm làm rõ theo tinh thần Nghị quyết TW 4, Khóa XI của Đảng về những việc làm nêu trên đã gây nhiều hậu quả xấu, trước chi bộ và đoàn Đại biểu Quốc hội Bắc Ninh với Uỷ ban Thường vụ Quốc hội về tư cách Đảng viên, Đại biểu Quốc hội trước tổ chức Đảng, trước nhân dân… Liệu có còn xứng đáng hay không?

4- Đề nghị Uỷ ban thường vụ Quốc hội xem xét có ý kiến trả lời công khai về tư cách đại biểu quốc hội của bà Tâm có còn xứng đáng đại diện cho dân không?

5 – Tôi đề nghị làm rõ trách nhiệm của các cá nhân trong công tác bảo vệ chính trị nội bộ của Đảng, cụ thể là:

Việc bưng bít thông tin xung quanh Bố tôi đối với gia đình tôi của những cá nhân cán bộ bảo vệ và phục vụ cho Bố tôi. Tại sao không thông tin cho gia đình tôi và tổ chức Đảng được kịp thời, để sự việc xảy ra mà gia đình tôi không hề được biết? Những cá nhân này chịu trách nhiệm như thế nào trước Đảng, trước tổ chức và với chính đạo đức của người Đảng viên?

Công tác bảo vệ chính trị nội bộ làm chưa hết trách nhiệm và cần làm rõ trách nhiệm cá nhân, trách nhiệm tập thể. Để xảy ra sự việc nêu trên là điều hết sức đau xót, tổn hại tới uy tín của Đảng và cá nhân lãnh đạo Đảng trước dư luận xã hội và quần chúng nhân

Người viết đơn
Nông Thị Bích Liên
Điện thoại liên lạc: 098. 352. 3837



Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

Thư giãn - Chửi theo dân gian chửi mất gà : " mả bố thằng ...qui trình" !


 Mả bố thằng " qui trình " nhá !
 Vì mày mà bao tiền bạc của chúng tao cứ thay nhau ra biển ra hồ, vì mày mà con gái tao mới học cấp 3 đã bị đám cẩu quan dụ dỗ ép buộc phải bán dâm cho chủ tịch tỉnh, bán dâm cho hiệu trưởng, vì mày mà mấy thằng cẩu quan vi la xin, vi la  lai phá nát ngân khố, chạy trốn mất mặt mất mày !
  Mả mẹ thằng qui trình nhá, vì mày mà hai phóng viên vê ô vê bị đám đầu trâu mặt ngựa đánh lâu rồi vẫn chưa ra kết quả gì, làm theo mày, cái tên qui trình qui tinh gì gì của mày mà hai phóng viên vẫn phải đang nuốt nghẹn.
 Mả bà mày nha, mày là con qui trình hay thằng qui trình hả mày ? mặt mày vuông tròn ra sao, ngắn dài thế nào, có nốt  cơm hay nốt ruồi, có mụn cóc hay mào gà, sida hay ếch ộp ?
 Mả ông mày nha nếu tên mày là qui trình, mày sinh ra để nó làm nứt nẻ cả đập thủy điện băng tiền của chúng tao, mày tên là wqui trình nên chúng nó dựa vào để câu giờ, nó dựa vào để lấp liếm nghiệm thu bố láo ăn cắp rồi lại sửa hết núi tiền theo mày - qui trình.
 Thôi, để bà mày về uống thêm ít mất gấu rồi lại ra chửi bục mả ông bà bố mẹ mày lên, chửi đến khi mày biến khỏi cái đất này, biến khỏi cái từ điển nước bà, mày sang Cu ba, Triều tiên hay tàu mà sống, mày mà chưa biến thì bà còn chửi mày đến bục mả tổ mày lên !
 Mả tổ mày loại...qui trình, đồ qui trình !

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

Nguyên Phó trưởng ban Tổ chức TW gửi tới Bộ trưởng Thăng 4 thắc mắc


Trong cuộc trao đổi với phóng viên báo điện tử Giáo dục Việt Nam, ông Nguyễn Đình Hương, nguyên Phó trưởng ban Tổ chức TW cho biết, giữa ông và gia đình ông Dương Chí Dũng có mối quan hệ thân tình, do đó ông rất hiểu và quan tâm tới những vấn đề liên quan tới ông Dũng. 

"Bộ trưởng Thăng đã đề bạt sai nguyên tắc"
Nhận xét về tính cách của nguyên Cục trưởng Hàng hải Dương Chí Dũng, ông Hương nói: "Qua mối quan hệ lâu năm giữa hai gia đình, tôi thấy ông Dũng là người khéo léo nhưng thiếu trung thực và có sự lắt léo”. Tuy nhiên, ông Hương chưa bao giờ nghĩ ông Dũng lại gây ra chuyện nghiêm trọng như lần này.

Ông Hương cho biết thêm, khi Tổng Công ty Xây dựng đường thủy bị thua lỗ, đã có lần ông Dũng (khi đó làm Tổng Giám đốc - PV) tới nhà ông Hương để “nhờ vả”, nhưng ông Hương nhất quyết không can thiệp. Và có lẽ chính từ chuyện này, nhiều người hiểu lầm rằng ông Hương “đỡ đầu” ông Dũng lên làm Cục trưởng Hàng hải và đã gửi đơn khiếu nại lên TW.
Ông Nguyễn Đình Hương, nguyên Phó Trưởng ban Tổ chức TW
Nói tiếp về sự sai phạm của ông Dũng, ông Nguyễn Đình Hương cho rằng, điều này ông có thể dự đoán được trước khi Thanh tra Chính phủ vào cuộc và công bố kết quả. Bởi vì, ông hiểu năng lực của ông Dũng từ thời ông còn làm Tổng Giám đốc Tổng công ty Xây dựng đường thủy.
Ông Hương cho hay, thời điểm này, ông đã nghe rất nhiều dư luận xấu về ông Dương Chí Dũng. Bằng chứng cụ thể là dấu hiệu việc ông Dũng đã từng làm thất thoát hàng nghìn tỷ đồng của công ty khi còn đương nhiệm.
Nhưng không hiểu vì lý do gì, nguyên Bộ trưởng Bộ GTVT khi đó là ông Đào Đình Bình đề bạt ông Dũng làm Tổng giám đốc Tổng công ty Hàng hải Việt Nam (Vinalines). Trong thời gian này, ông Dũng tiếp tục có những sai phạm nghiêm trọng nữa. 

Nhưng khi Thanh tra Chính phủ vào cuộc điều tra thì thêm một lần nữa, ông Dũng được Bộ trưởng Đinh La Thăng ký quyết định đề bạt lên một chức vụ cao hơn là Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam.
Về quyết định đề bạt ông Dương Chí Dũng trở thành Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam, ông Hương cho rằng, ông Đinh La Thăng đã đề bạt sai nguyên tắc. Theo ông, khi Thanh tra Chính phủ đang vào cuộc làm rõ những sai phạm của Vinalines mà ông Dũng làm Tổng giám đốc thì ông Thăng cần chờ kết quả Thanh tra, trước khi ký vào quyết định đề bạt. 

"Xưa nay, trong lịch sử tổ chức cán bộ, chỉ có trường hợp cán bộ làm sai sau khi đã được đề bạt, chưa có chuyện đang điều tra sai phạm thì được đề bạt", ông Hương khẳng định.
Ông Hương khẳng định: "Xưa nay, trong lịch sử tổ chức cán bộ, chỉ có trường hợp cán bộ làm sai sau khi đã được đề bạt, chưa có chuyện đang điều tra sai phạm thì được đề bạt".
Hơn nữa, những sai phạm của Vinalines là những sai phạm nghiêm trọng hơn cả trường hợp Vinashin trước đó. Ông khẳng định, để xảy ra sai lầm nghiêm trọng này, Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải cũng có một phần trách nhiệm.

"Sai tính bài bản của quá trình tổ chức cán bộ"
Ông Hương nói, điều làm ông băn khoăn nhất hiện tại là vì sao Bộ trưởng Thăng ký vào quyết định đề bạt ông Dũng làm Cục trưởng Hàng hải? Ông nói thêm: “Tôi rất thông cảm cho ông Thăng trong thời điểm đề bạt cũng chỉ là người chân ướt, chân ráo về làm Bộ trưởng, có thể chưa nắm rõ tình hình.
Nhưng ít nhất, trong khả năng của một Bộ trưởng, ông Thăng hoàn toàn có thể xem xét dư luận về ông Dũng như thế nào, chờ xem Thanh tra Chính phủ  kết luận về những sai phạm của Vinalines như thế nào. Tại sao ông làm sai tính bài bản của quá trình tổ chức cán bộ?

"Tôi nghi ngờ..."

Về quyết định đề bạt khó hiểu của Bộ trưởng Thăng, ông Hương nhận định, ông không nghi ngờ Bộ trưởng Đinh La Thăng có khuất tất, tiêu cực trong chuyện này. "Nhưng với cơ quan giúp việc, cơ quan tham mưu của Bộ trưởng thì rất có thể. Bởi vì, họ là những người quá quen và hiểu tình hình của Bộ Giao thông, quá hiểu con người Dương Chí Dũng trong thời điểm đó", ông Hương nêu.
Nói thêm về việc ông Dương Chí Dũng bất ngờ bỏ trốn chỉ ít giờ trước khi cơ quan công an tống đạt quyết định khởi tố, bắt giam, theo ông Hương, khi có quyết định khởi tố và bắt giam một cán bộ, sẽ có 3 cơ quan được biết. Đó là cơ quan điều tra, Viện kiểm sát và cơ quan chủ quản của cán bộ đó. "Thông thường, thông tin này rất khó hay nói cách khác gần như chắc chắn không thể lộ ra từ phía cơ quan điều tra và Viện kiểm sát...".
3 Bộ trưởng Bộ GTVT, từ trái qua, Bộ trưởng Đào Đình Bình, Hồ Nghĩa Dũng, Đinh La Thăng
Bộ trưởng Đinh La Thăng nên đăng đàn trả lời

Và theo ông Hương, trong thời điểm này, cách ứng xử tốt nhất của Bộ GTVT là Bộ trưởng nên đăng đàn trả lời những thắc mắc, nghi vấn từ phía công luận để thể hiện tính trách nhiệm của mình. Với bản thân ông, ông thắc mắc 4 điều với Bộ trưởng Thăng.
Thứ nhất, khi ký quyết định đề bạt ông Dương Chí Dũng, Bộ trưởng có thấy, có nghe báo cáo những dư luận xấu về này không? Thứ hai, trước đề bạt, ông có cho cấp dưới của mình điều tra thông tin về ông Dũng không? Thứ ba, Bộ trưởng căn cứ vào đâu mà đề bạt ông Dũng? Thứ tư, là thủ trưởng của một cơ quan, là người trực tiếp ký quyết định đề bạt cán bộ, mà cán bộ ấy sai phạm và bỏ trốn, ông suy nghĩ như thế nào?

"Để sự việc Dương Chí Dũng xảy ra như hôm nay, trách nhiệm không chỉ thuộc về Bộ trưởng hiện tại của Bộ GTVT mà còn liên quan tới 2 vị Bộ trưởng tiền nhiệm là ông Đào Đình Bình, người ký quyết định đề bạt ông Dũng vào vị trí Tổng giám đốc Tổng công ty Xây dựng đường thủy Việt Nam và ông Hồ Nghĩa Dũng, người quản lý ông Dũng trong cả nhiệm kỳ", ông  Hương nói thêm.
Chốt lại vấn đề liên quan tới trách nhiệm của Bộ GTVT trong việc Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam Dương Chí Dũng, ông Nguyễn Đình Hương khẳng định, chúng ta đang thực hiện Nghị Quyết TƯ IV, trong đó nhấn mạnh vai trò trách nhiệm của người đứng đầu. Do đó, với trường hợp có dấu hiệu móc ngoặc, tham ô, hối lộ thì không thể lơ mơ mà phải truy tới cùng.
Theo Báo GDVN

Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

Tin khó tin - Những phát hiện động trời về tập "Nhật ký trong tù" của Hồ Chí Minh

Nguồn: Có phải là huyền thoại (http://www.anonasurf.com/browse.php?u=Oi8vaHV5ZW50aG9haS5vcmcvRG9UaG9uZ01pbmgvVGFjZ2lhTlROSy5odG0%3D&b=13)

Đỗ Thông Minh

Tác giả NGỤC TRUNG NHẬT KÝ là ai?

NHẬT KÝ TRONG TÙ

獄中日記

Bìa Ngục Trung Nhật Ký - Có viết bài “Vô Đề”.

 

(無題)

精欲精身
神成神体
更大在在
要事獄獄
大業外中

(Vô đề)
Thân thể tại ngục trung 
Tinh thần tại ngục ngoại 
Dục thành đại sự nghiệp 
Tinh thần cánh yếu đại.

(Người dịch không rõ)

(Không đề)

Thân thể ở trong lao, 
Tinh thần ở ngoài lao; 
Muốn nên sự nghiệp lớn, 
Tinh thần phải càng cao.

- - -

Tham khảo các bài của BBC, Lê Hữu Mục (2003), Đỗ Nam Hải,

Tâm Việt (2007), trang nhà Thi Viên, VN Thư Quán, Internet…


Một trong số 60 bài về “Nhật Ký Trong Tù” đăng trong một cuốn sách là của tác giả Trần Dân Tiên (chính là Hồ Chí Minh), giới thiệu về “Cụ Hồ thời gian ở tù bên Trung Quốc”.
Mặc dù người viết bài này cũng như không mấy ai được xem trọn vẹn bản gốc vì bản gốc cũng giống như “Di Chúc Hồ Chí Minh” hầu như không được phổ biến đầy đủ để tha hồ tuyên truyền tùy theo tình hình. Nhưng qua những gì chúng ta biết được, cũng có thể thấy hàng chục điều chứng tỏ Hồ Chí Minh không phải là tác giả của tập thơ. Cuốn sổ tay được nói là gồm phần đầu là thơ với 53 trang và phần sau ghi chép cũng bằng chữ Hán, nhưng nét bút khác hẳn và có thêm chú thích tiếng Việt và Pháp.
Cuốn này nguyên từ Tung Quốc lưu lạc qua Việt Nam, hay HCM mang về, bị bỏ quên ở chỗ nào đó, sau mới được lôi ra và trao cho trách nhiệm đánh bóng HCM… theo đúng tinh thần cực kỳ tự ái, luôn muốn tự đề cao và muốn người khác lầm tưởng mà đề cao mình của HCM.

Xem 120/133 bài thơ Đường… ngũ ngôn tứ tuyệt,

thất ngôn tứ tuyệt hay bát cú… bằng chữ Hán, Hán-Việt và dịch:

http://www.thivien.net/viewpoemgroup.php?ID=6

http://vnthuquan.net/TRUYEN/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237n1nnn1ntn31n343tq83a3q3m3237ntn

Ngục Trung Nhật Ký trên Wikipedia
BBC
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/entertainment/story/2005/05/050520_nhatkytrongtu.shtml

- - - - -

Ngục Trung Nhật Ký - 獄中日記

http://www.bbc.co.uk/worldservice/images/2005/05/20050520120604ban19321933203.jpg  http://www.bbc.co.uk/worldservice/images/2005/05/20050520120642trang53203.jpg
Nét bút của người Hoa, nhưng còn non, chưa cứng lắm.
 “Ngục Trung Nhật Ký” được nói là của Hồ Chí Minh viết lúc bị tù lần thứ 2 ở Quảng Tây. Nhưng ít nhất hàng chục dữ kiện về nét bút và nội dung cho thấy cuốn sách này của một người Hoa, bìa sách ghi thời gian ở tù và sáng tác là:
29.8.1932
10.9.1933
(hơi nghiêng trái, dùng chấm “.” và không có gạch nối “-” giữa 2 ngày), được thêm ngày bị giam “theo Hồ Chí Minh nói hay viết” ở bìa sau:
29-8-1942
-
10-9-1943
(nghiêng phải , dùng gạch nối “-” và có gạch nối “-” giữa 2 ngày) với nét bút khác.
Do đó, thời gian bị giam cũng có thể đã được chế ra, ghi cho hợp với bìa trước cuốn sách chứ không thật, chỉ sai biệt đúng 10 năm cho tạm hợp với năm tù thật?
2 nét bút rõ ràng khác nhau 1 bên nghiêng từ trái qua phải,
1 bên nghiêng từ phải qua trái, một bên dùng chấm, 1 bên dùng gạch ngang.
Xem trang nhà:

"Mối tình hữu nghị Việt – Trung mãi mãi xanh tươi”So với nét bút khi Hồ Chí Minh viết thư cho vợ người Hoa là Tăng Tuyết Minh năm 1928 (bên phải) thì nét bút đã rất cứng, rất tới, chứng tỏ cũng rành chữ Hán (như vậy là văn hóa giật lùi!?).
Để dễ nhận biết, so với chữ “trung” () nét vuông và ngang trên thì trong lưu bút tại Bắc Kinh năm 1968 (Việt-Trung hữu nghị, Vạn cổ trường thanh.) (bên trái) và các nơi khác đều với chữ nét tròn và nghiêng… thì khác hẳn. 
Có thể xem thêm về chữ Hán cuốn “Chủ Tịch Hồ Chí Minh Bút Danh & Bút Tích”, nhàxuất bản Văn Hóa - Thông Tin, ngày 10/1/2007.
           - Trích bìa “Bản Án Chế Độ” viết năm 1921, xuất bản năm 1925.
- Trích thưbáo cáo về việc lập Chính Phủ Lâm Thời gửi Trần Tướng Quân (Trung Quốc) ngày 19/12/1945.
Hồ Chí Minh lấy sách của người ta đưa cho đàn em in, nhưng khi được hỏi không dám khẳng định là của mình. Trong khi đàn em và đám bồi bút cứ thế nhắm mắt ca tụng. Những dữ kiện cho thấy của người khác qua việc Hồ Chí Minh với bút danh Trần Dân Tiên viết về chuyện bị bắt giam.
- - - - -
Là người Việt Nam, một đảng viên CS quốc tế, thế mà không thấy trong tập thơ nói gì tới đất nước và chủ nghĩa CS cả, mà lại nói về Trung Hoa Quốc Dân Đảng!? Tập thơ phải là một người Hoa theo Quốc Dân Đảng nhưng vì lý do nào đó bị bắt.

Ba bài đầu trong Nhật Trung Nhật Ký

Khai quyển


Về Một Số Bài Thơ

Bài 2, Khai Quyển (Mở đầu tập nhật ký), tác giả tự xưng là Lão Phu, chỉ người già, khi đó Hồ Chí Minh khoảng 51-52 tuổi, chưa thể tự coi mình là “lão phu”. Dịch giả chỉ dám dịch là “ta” trống không.

Bài 5, Thế Lộ Nan (Đường đời hiểm trở), có thật bài này hay 4 câu giữa nằm trong Ngục Trung Nhật Ký không, hay được thêm vào vì cả 133+1 bài mà không bài nào nói tới Việt Nam thì kỳ?

Thế Lộ Nan
Tẩu biến cao sơn dữ tuấn nham
Na tri bình lộ cánh nan kham
Cao sơn lộ hổ chung vô dạng
Bình lộ phùng nhân khước bị giam.
 
 nguyên đại biểu Việt Nam dân
Nghĩ đáo Trung Hoa kiến yếu nhân
Vô nại phong ba bình địa khởi
Tống dư nhập ngụ tác gia tân
 
Trung thành ngã bản vô tâm cứu
Khước bị hiềm nghi tố Hán gian
Xử thế nguyên lai phi dị dị
Nhi kim xử thế cánh nan nan.
(Nam Trân dịch)

Đường đời hiểm trở
Đi khắp đèo cao, khắp núi cao,
Ngờ đâu đường phẳng lại lao đao!
Núi cao gặp hổ mà vô sự,
Đường phẳng gặp người bị tống lao?!
 
Ta là đại biểu dân Việt Nam,
Tìm đến Trung Hoa để hội đàm;
Ai ngỡ đất bằng gây sóng gió,
Phải làm “khách quý” ở nhà giam!
 
Ta người ngay thẳng, lòng trong trắng, 
Lại bị tình nghi là Hán gian;
Xử thế từ xưa không phải dễ, 
Mà nay, xử thế khó khăn hơn.

Có nhiều thể thơ, hầu hết các bài trong tập này thuộc thể “Ngũ ngôn”, “Tứ tuyệt”, “Thất ngôn bát cú”… nhưng đây là bài duy nhất thuộc thể “Thất ngôn thập nhị cú” tác giả viết? Tác giả nếu là người Việt sao lại bị coi là “Hán gian”, tại sao bài 42 Nhai Thượng cũng lập lại chuyện “Hán gian” này!?
Theo tác giả Tâm Việt: “Trong bài “Thế lộ nan”, tác giả có đề cập đến từ Việt. Đối với người Quảng: Quảng Đông, Quảng Tây... Tiếng của họ được gọi là “Việt ngữ” () và đất của họ được gọi là Việt địa, Yue.Việt cũng là đất của Việt Vương Câu Tiễn, Việt địa cựu sơn hà. Tại Trung Quốc, tiếng Quảng Đông còn được gọi là "Việt ngữ" vì hai tỉnh Quảng Đông và Quảng Tây, nguyên trước là đất của dân tộc Bách Việt (), nên họ gọi hai tỉnh ấy là tỉnh Việt.”.
Nhất là Quảng Đông, bảng số xe tỉnh này đều bắt đầu bằng “. Cũng có khi họ dùng. Họ gọi chungngười Việt Nam là người Kinh (). Bản gốc dùng chữ “Việt” nào,  hay ?
- - - - -
Tiến Sĩ Đinh Thế Dũng ở Melbourne, Úc, biết tiếng Nhật (trong có chữ Hán), tiếng Anh, tiếng Pháp, lại là một nhà thơ, đã góp ý khi đọc bản thảo bài viết này của chúng tôi.
Theo thiển ý, anh đưa 3 nhận xét mới cần lưu ý:
1- Cần có bản chính gồm đủ mọi bài và bút tự để kiểm chứng.
2- Nhận xét về bút tự từng trang, so sánh với bút tự mà Hồ Chí Minh đã viết (chữ Hán, và số) ở những nơi khác.
3- Bài Thế Lộ Nan rất đặc biệt: Bài này là bài duy nhất nói rõ tư cách đại biểu Việt Nam, thế nhưng rất lạ vì thể thơ toàn cuốn hình như là thể thơ Trung Hoa (tứ tuyệt là nhiều nhất), và bài này mà ở thất ngôn bát cú thì đúng là thể thơ người Trung Hoa miền Nam (những vùng Quảng Đông & Quảng Tây... rất thích). Thử bỏ đi 4 câu giữa, ý thơ đi xuyên suốt và 1 vần, câu 3 đối câu 4, câu 5 đối câu 6.
Kết luận: Nếu đây là bài thơ 8 câu 7 chữ thì chỉnh lắm. Cần phải có bản chính để đối khảo nét chữ.
Bài thơ 3 đoạn 4 câu 7 chữ, không chung vần từ đoạn này qua đoạn khác (kiểu Nam Trân dịch) có vẻ lạc lõng vì nó mang tích thơ mới, trong khi gần như toàn bài được chọn đăng lại là thờ Trung Hoa cổ điển.
Trong bài Thế Lộ Nan, đoạn mà tỏ rõ "danh nghĩa" Việt Nam nhất cần phải suy xét thật kỹ, không biết có thêm vào không. Đọc kỹ 4 câu chót, đây là khẩu khí của một người than thở về cách đối xử với đồng bào, hàng xóm, chỗ thân quen (vì vậy mới đem chuyện xử thế, nômna là ăn ở ngày xưa và ngày nay). Nếu là một ông đại biểu VN thì lại "lãng xẹt" về cả nội dung đến hình thức!
Khi Nam Trân dịch thì mất hẳn tính thơ Đường, và tìm cách đưa bài Thế Lộ Nam một hình ảnh khác với hình ảnh của một ngưi than thở là đường đời khó khăn. Hồ Chí Minh không có giọng điệu than thở như vậy, vì trong thơ phải có "thép" mà. Do đó, tôi đồng ý với anh là bài "Thế Lộ Nan" cần phải được đặt lại vấn đề.
- - - - -
Bài 40, Lạc Liễu Nhất Chích Nha (Rụng mất một chiếc răng), Hồ Chí Minh chưa già làm gì mà rụng răng, hình ảnh nào Hồ Chí Minh sún răng không?

Bài 42, Nhai Thượng (Trên đường phố), Hồ Chí Minh là người Việt thì sao bị coi là “Hán Gian”?

Nhai Thượng
Nhai thượng nhân tranh khán Hán gian 
Hán gian dữ ngã bản vô can 
Vô can nhưng thị hiềm nghi phạm 
Sử ngã tâm trung giác điểm hàn.

 (Nam Trân dịch)

Trên đường phố
Ngoài phố tranh nhau xem Hán gian, 
Hán gian, ta vốn thực vô can; 
Vô can vẫn bị nghi là có, 
Thực khiến lòng ta lạnh tới gan.

              Bài 5 Thế Lộ Nam cũng đã đề cập tới chuyện “Hán gian” này.

Bài 44, Trưng Binh Gia Quyến (Gia quyến bị bắt lính), nhà Hồ Chí Minh đâu có ai bị trưng binh đâu mà đem tâm tình ấy ra than thở?

Trưng Binh Gia Quyến
Lang quân nhất khứ bất hồi đầu 
Sử thiếp khuê trung độc bão sầu 
Đương cục khả liên dư tịch mịch 
Thỉnh dư lai tạm trú lao tù.

 (Nam Trân dịch)

Gia quyến người bị bắt lính
Biền biệt anh đi không trở lại, 
Buồng the trơ trọi, thiếp ôm sầu; 
Quan trên xót nỗi em cô quạnh, 
Nên lại mời em tạm ở tù.

Bài 59, Thụy Bất Trước (Không ngủ được) có câu: “Mộng hồn hoàn nhiễm ngũ tiêm tinh”, nên dịch là “Sao năm cánh nhọn mộng hồn quanh”, tại sao Nam Trân lại dịch là: “Sao vàng năm cánh mộng hồn quanh?. Đâu có chữ nào nói tới màu vàng, đây là lối dịch của văn nô, gượng ép kéo bài thơ vào chuyện Việt Nam vì hầu như cả tập thơ quên không nói tới quê hương, dân tộc.

Thụy Bất Trước
Nhất canh... nhị canh... hựu tam canh,
Triển chuyển, bồi hồi, thụy bất thành;
Tứ, ngũ canh thì tài hợp nhãn,
Mộng hồn hoàn nhiễu ngũ tiêm tinh.

 (Nam Trân dịch)

Không ngủ được
Một canh... hai canh... lại ba canh,
Trằn trọc băn khoăn, giấc chẳng thành;
Canh bốn, canh năm vừa chợp mắt,
Sao vàng năm cánh mộng hồn quanh.
Theo tác giả Tâm Việt: “Trong bài Thụy Bất Trước, câu "Mộng hồn hoàn nhiễu ngũ tiêm tinh" 夢魂環繞五尖星 (The dream-soul surrounds with five sharp stars), ý của tác giả là bày tỏ giấc mơ may mắn cho mình và thịnh vượng cho tổ quốc mình.
Thật vậy, trong Sấm Trạng Trình, Nguyễn Bỉnh Khiêm cũng có câu: “Năm Giáp Tý vẻ khuê đã rạng - Lộ ngũ tinh trinh tượng thái hanh..Biểu tượng ngũ tinh là điềm may mắn mưa thuận gió hòa, nhân tình yên ổn..
           Như trong cuốn “Kỷ Niệm 100 Năm Phong Trào Đông Du” của chúng tôi đã trình bày, cờ của Việt Nam Quang Phục Hội do cụ Phan Bội Châu lãnh đạo đã dùng hình ảnh “Ngũ Tinh Liên Châu” (4 chấm tròn trắng tại 4 góc hình chữ nhật và 1 chấm tròn ở giữa lien kết với nhau bằng 2 đường chéo), đó là hiện tượng đặc biệt cứ một chu kỳ 60 năm (một hội) thì cả 5 ngôi sao nổi tiếng Kim, Mộc, Thủy, Hỏa Thổ tuy quay theo qũy đạo khác nhau, tốc độ khác nhau, nhưng cùng đứng về một phía. Theo quan niệm Đông Phương, đó là biểu tượng kỳ diệu và may mắn. Vậy ngũ tiêm tinh” không phải là “sao 5 cánh” mà là “5 ngôi sao nhọn“.

Bài 61, Thế Nan Hữu Mẫn Tả Báo Cáo (Viết hộ báo cáo cho các bạn tù), Hồ Chí Minh là người Việt đi viết đơn tiếng Hoa cho người Hoa sao lạ vậy?
Thân thế của tác giả cũng được biểu lộ, là người có đủ kiến thức về luật pháp để viết các đơn kiện cho các bạn tù, với sách luật có sẵn để tra cứu... "Phụng Thử", "Đẳng Nhân" (là đồng đẳng) trong tư pháp, hành chính vừa mới học, chứ không có nghĩa "thừa lệnh" như dịch giả viết.

Thế Nan Hữu Mẫn Tả Báo Cáo
Đồng chu cộng tế nghĩa nan từ, 
Thế hữu biên tu báo cáo thư; 
"Phụng thử", "đẳng nhân" kim thủy học, 
Đa đa bác đắc cảm ân từ.

(Nam Trân dịch)

Viết hộ báo cáo cho các bạn tù
Cùng hội cùng thuyền nên phải giúp, 
Viết thay báo cáo dám từ nan; 
"Chiểu theo", 
"thừa lệnh" (?)nay vừa học, 
Đã được bao lời bạn cảm ơn.

Bài 64, Song Thập Nhất (11-11), Hồ Chí Minh bị quân Tưởng Giới Thạch bắt thì mắc mớ gì nhớ ngày chấm dứt Thế Chiến Thứ 1 (1914-1918), cuộc kháng chiến chống phát xít Nhật xâm lược của nhân dân Trung Quốc, tính từ ngày 7-7-1937 đến cuối năm 1942 là gần 6 năm và hô hào quân Trung Hoa phản công quân Nhật này…

Bài 74, Ngục Đinh Thiết Ngã Chi Sĩ Đích (Lính ngục đánh cắp mất chiếc gậy của ta), Hồ Chí Minh khoảng 51-52 tuổi thì làm gì đã chống gậy sớm vậy? Ai lại cho phép đem gậy vào trong tù trừ khi người đó quá già yếu, không thể tự đi lại được?

Ngục Đinh Thiết Ngã Chi Sĩ Đích
Nhất sinh chính trực hựu kiên cương, 
Huề thủ đồng hành kỷ tuyết sương; 
Hận bỉ gian nhân ly ngã lưỡng, 
Trường giao ngã nhĩ các thê lương.

(Nam Trân dịch)

Lính ngục đánh cắp mất chiếc gậy của ta
Suốt đời ngay thẳng lại kiên cường, 
Dìu dắt nhau đi mấy tuyết sương; 
Giận kẻ gian kia
 gây cách biệt, 
Hai ta dằng dặc nỗi buồn thương.

Theo tác giả Tâm Việt: “Chiếc gậy đã là bạn đồng hành của tác giả qua bao nhiêu năm dài. (Huề thủ đồng hành kỷ tuyết sương), chứng tỏ tác giả già yếu từ lâu, mà chiếc gậy này chắc chắn không phải là chiếc gậy thường vì giá trị của nó đi với uy thế của tác giả - đó là sự chính trực và kiên cường của vị quan thanh liêm. (Nhất sinh chính trực hựu kiên cương)..

 

Đọc lại bài “Thất Cửu” trong cuốn Giáo Trình Chữ Hán của Lê Văn Quán, trang 22, do nhà xuất bản Đại Học và Trung Học Chuyên Nghiệp Hà Nội năm 1978 để thấy có chỗ HCM khoe mình khỏe như thế nào.

(63 tuổi, nếu tính HCM sinh năm 1890 thì bài này làm năm 1953?)


Thất Cửu
Nhân vi ngũ tuần thường thán lao?,
Ngã kim thất cửu chinh khang cường,
Tụ cung thanh đạm tinh thần sảng,
Tố sự thung dung nhật nguyệt trường.

(Xuân Thủy dịch)

Sáu mươi ba tuổi
Chưa năm mươi tuổi đã than già,
Sáu ba, mình vẫn nghĩ là đương trai,
Sống quen thanh đạm nhẹ người,
Việc làm tháng rộng ngày dài ung dung.

Bài 90, Tứ Cá Nguyệt Liễu (Bốn tháng rồi), Hồ Chí Minh đã già đâu mà nói răng rụng mất một chiếc, nhất là tóc bạc thêm mấy phần, tức đã bạc và nay bạc thêm nhiều?

Tứ cá nguyệt liễu
Lạc liễu nhất chích nha, 
Phát bạch liễu hứa đa, 
Hắc sấu tượng ngã quỷ, 
Toàn thân thị lại sa.
(Nam Trân dịch)

Bốn tháng rồi
Răng rụng mất một chiếc, 
Tóc bạc thêm mấy phần, 
Gầy đen như quỷ đói, 
Ghẻ lở mọc đầy thân.

Bài 98, Mộng Ưu Đãi (Được ưu đãi), qua bạn bè và liên hệ quyền thế, chúng ta có thể biết địa vị chức vụ của tác giả. Trong khi HCM viết thời kỳ này là bị cùm gông, lê lết…
Mộng Ưu Đãi
Ngật câu phạn thái, thụy câu chiên 
Hựu cấp linh tiền mãi báo, yên 
Chủ nhiệm Lương công ưu đãi ngã 
Ngã tâm cảm khích bất thăng ngôn

 (Huệ Chi dịch)

Được ưu đãi
Ăn có cơm rau, ngủ có mền 
Báo xem, thuốc hút: cấp cho tiền 
Ông Lương chủ nhiệm đãi ta hậu 
Cảm kích lòng ta, chẳng nói nên.

HCM từng kể trong cuốn “Những Mẩu Truyện Về Đời Hoạt Động Của Hồ Chủ Tịch” là lần ở tù này bị cùm gông, lê lết cơ mà!? Và không hề có chỗ nào viết là đã từng làm cả tập thơ trong tù Quảng Tây cả.
Theo tác giả Tâm Việt: “Tác giả là một viên chức của TH Quốc Dân Đảng nên trong thời gian bị nghi ngờ vẫn được quyền lợi hơn hẳn những người tù bình thường. Ông cũng ca ngợi đưa chi tiết tài đánh giặc từ Hồ Nam, Chiết Giang, Miến Điện đến Vân Nam của tướng bạn và vui mừng khi bạn được thăng chức tướng, bài 109 (Lương Hoa Thịnh Tướng Quân Thăng Nhậm Phó Tư Lệnh). Khi ở tù, ông cũng được các viên chức đến thăm viếng, bài 102 (Ngũ khoa trưởng, Hoàng khoa viên).
Với sự quen biết thân thiết với tướng Lương Hoa Thịnh, ông đã có giọng văn kẻ cả với đàn em đệ tử của vị tướng này, bài 110 (Tặng Tiểu Hầu (Hải)) trong câu "Vô phụ Lương công giáo dục tình". Thêm nữa qua câu "Thượng trung đảng, quốc, hạ trung dân", chúng ta biết tác giả đảng viên đã sống theo câu nói này mà truyền lại cho người nghe là Tiểu Hầu.
Vì là bạn thân lâu đời của tướng Lương Hoa Thịnh nên tác giả được cung cấp mọi nhu cầu từ kinh tế đến tư tưởng. Vì biết nhau đã lâu nên các chiến công đánh Nam dẹp Bắc của tướng Lương Hoa Thịnh đều được tác giả ghi nhận và ca ngợi.”.

Bài 91, "Bệnh Trọng" (Ốm nặng). Theo tác giả Tâm Việt: Tác giả đã ví thân thể mình như là nơi của cuộc chiến như tại đất Việt xưa, nơi Ngô-Việt giao tranh. Thường thường, bị bệnh vì khi bên trong tâm sinh lý không vững chãi thì một cơn gió lạnh hoặc một trận nóng ngắn cũng làm dao động cơ thể thành bệnh nặng. Nột thương ngoại cảm là danh t thường được dùng để chỉ bệnh chứng như thế nào. Nội thương có thể là nhớ nhà, uất hận, buồn chán, tâm bệnh như tương tư hoặc ăn uống thiếu thốn nên cơ thể suy nhược - còn ngoại cảm là bị thời tiết, nơi ở, môi trường chung quanh ảnh hưởng. Người dịch Nam Trân đã cố ý dịch sai là "Nội thương" đất Việt cảnh lầm than" để đem Việt Nam, vùng Đông Dương ra khích động cảm xúc thù hận chiến đấu.
“Nội thương Việt địa cựu sơn hà”, theo nghĩa đen là trong lòng nhớ thương đất Việt (chỉ Quảng Đông - Quảng Tây) núi sông xưa.
“Ngoại cảm Hoa thiên tân lãnh nhiệt”, nghĩa là còn bây giờ là Trung Hoa với cái cảm lạnh của khí trời mà thành bệnh. Ông so sánh quá khứ đất cũ là Việt địa và bây giờ là đất Trung Hoa.”.
Bệnh Trọng
Ngoại cảm Hoa thiên tân lãnh nhiệt,
Nội thương Việt địa cựu sơn hà;
Ngục trung hại bệnh chân tân khổ,
Bản ưng thống khốc khước cuồng ca.

 (Nam Trân dịch)

Ốm nặng
"Ngoại cảm" trời Hoa cơn nóng lạnh,
"Nội thương" đất Việt cảnh lầm than;
Ở tù mắc bệnh càng cay đắng,
Đáng khóc mà ta cứ hát tràn!

Cũng theo tác giả Tâm Việt: “Việt Nữ Kiếm 越女劍 (Sword of the Yue Maiden) là một câu chuyện của Kim Dung do một người Trung Hoa viết, nếu không hiểu đầu đuôi, mọi người Việt Nam cũng tưởng là câu chuyện nói về các anh thư Việt Nam. Hoặc nói về Tây Thi 西施 gái nước Việt, một người kiếm củi họ Thi, dệt vải ở núi Trữ La, Gia Lãm, thuộc nước Việt cổ - chúng ta lại gom vào mà nhận Tây Thi là gái Việt Nam thì thật là ngu ngơ, đáng chê trách.”.

Bài 102, Ngũ Khoa Trưởng, Hoàng Khoa Viên (Khoa trưởng họ Ngũ, khoa viên họ Hoàng), đây là 2 viên chức Trung Hoa Quốc Dân Đảng, bạn tác giả thực là người Hoa, không thể là bạn Hồ Chí Minh được.

Bài 104, Dương Đào Bệnh Trọng (Dương Đào ốm nặng), một người Tàu bạn tác giả bị bệnh, không liên hệ gì Hồ Chí Minh.

Bài 108, Độc Tướng Công Huấn Từ (Đọc lời giáo huấn của ông Tưởng), Hồ Chí Minh bị quân Tưởng Giới Thạch bắt, lại là người Cộng Sản, sao lại học lời và ca ngợi Tưởng Giới Thạch?
Độc Tưởng Công Huấn Từ
Bách chiết bất hồi, hướng tiền tiến,
Cô thần nghiệt tử, nghĩa đương nhiên;
Quyết tâm, khổ cán dữ ngạnh cán,
Tự hữu thành công đích nhất thiên.

 (Đỗ Văn Hỷ dịch)

Đọc lời giáo huấn của ông Tưởng
Gian khó không lùi, vẫn tiến lên,
Thù nhà nợ nước, nghĩa đương nhiên;
Quyết tâm gắng gỏi và kiên nghị,
Nhất định thành công sẽ có phen.

Theo tác giả Tâm Việt: “Tác giả biết quá khứ thời niên thiếu của lãnh tụ Tưởng Giới Thạch. Trong khi đó ông Hồ và người dịch không biết nên dịch sai câu "Cô thần nghiệt tử, nghĩa đương nhiên" thành "Thù nhà nợ nước, nghĩa đương nhiên". 辜臣孽子: Cô thần nghiệt tử, nghĩa đương nhiên là đứa bé tội nghiệp sinh ra không may mắn nên lẽ đương nhiên phải cố gắng tự thân kiếm sống mà thành công. Không có chữ gia, chữ quốc, chữ thù, mà lại dịch là thù nhà nợ nước là thế nào?”.

Bài 109, Lương Hoa Thịnh Tướng Quân Thăng Nhậm Phó Tư Lệnh (Tướng quân Lương Hoa Thịnh thăng chức phó tư lệnh), làm gì mà khen cả Tướng của Tưởng Giới Thạch?

Bài 110, Tặng Tiếu Hầu (Hải) (Tặng chú hầu (Hải)), tác giả khuyên ghi khắc lời dạy “cần kiệm liêm chính” của Lương Khải Siêu, Trung Hoa Quốc Dân Đảng. Một đảng viên Quốc Tế Cộng Sản suốt đời vì đảng mà sao không thấy chỗ nào nhắc gì tới Mác-Lê hay Cộng Sản cả?.

Tặng Tiểu Hầu (Hải)
Ấu nhi học dã, tráng nhi hành, 
Thượng trung đảng, quốc, hạ trung dân; 
Kiệm cần, dũng cảm hòa liêm chính, 
Vô phụ Lương công giáo dục tình.

(Đỗ Văn Hỷ dịch)

Tặng chú hầu (Hải)
Bé thì phải học, lớn thì hành, 
Với dân, đảng, nước, dạ trung thành; 
Kiệm cần, dũng cảm và liêm chính, 
Chớ phụ ông Lương dạy dỗ mình.

Những bài còn lại hầu hết thuộc loại tả cảnh, tả tình…
Chẳng thấy “bạo lực cách mạng”, “đâu tranh giai cấp” hay “vô sản chuyên chính” đâu cả!?
- - - - -
Nhân vật ông già tên “Lý” được nhắc tới trong cuốn “Những Mẩu Truyện Về Đời Hoạt Động Của Hồ Chủ Tịch” phải chăng là tác giả?

- - - - -

Các ấn bản Nhật Ký Trong Tù

1-     1950, nxb Viện Văn Học, 114 bài.

2-     1985, nxb Văn Nghệ, 85 bài và dịch ra tiếng Pháp.

3- 1994, nxb Thế Giới, 73 bài và dịch ra tiếng Anh.

4- 2003, nxb Văn Học, 135 bài.

Bài 135 “Tân Xuất Ngục Học Đăng Sơn

(Kể chuyện HCM vừa ra khỏi ngục và học leo núi,

nếu đúng là tác giả tập thơ thì thân đi phải chống gậy còn học leo núi làm gì!?)

Sao bây giờ lại đẻ thêm ra bài thứ 135?
Đảng CSVN giữ tác phẩm rồi úm ba la muốn bầy trò gì thì bầy???
- - - - -
Ý KIẾN CÁC NHÀ NGHIÊN CỨU

Lời nói đầu của bản in Nhật ký trong tù, NXB Văn hóa, Hà Nội, 1960, cũng ghi đây là "Cuốn sổ tay của Hồ Chủ Tịch, gồm những bài thơ mà Người đã viết trong cảnh lao tù từ mùa thu 1942 đến mùa thu 1943.".
Trong tù thì Hồ Chí Minh lấy đâu ra giấy bút mà viết ngày này tháng nọ, làm một hơi 133 bài thơ và ghí chú chuyện thời sự...?
- - - - -
Về Niên Biểu
           Bìa sách ghi ngày 29/8/1932-10/9/1933, lưng sách lại ghi thêm ngày 29/8/1942-10/9/1943. trên chữ “Hoàn” (, chấm hết) có vẻ thêm vào cho phù hợp với năm tù của Hồ Chí Minh? Còn ngày tháng tù thì chưa hẳn. Một bên dùng chấm, 1 bên dùng gạch ngang.
Theo ông Nguyễn Đình Thi (1924-2003, thuộc thế hệ các nghệ sỹ trưởng thành trong kháng chiến chống Pháp. Từ năm 1995, ông là Chủ TịchỦy Ban Toàn Quốc Liên Hiệp Các Hội Văn Học Nghệ Thuật) viết năm 1950 (tài liệu của Nha Thông Tin Việt Bắc) rằng: “Rồi hoạt động ở Tàu 1941-1942, Cụ bị bắt đi trong 62 ngày”

Về Nét Bút
Từ trang đó (ghi chú từ trang 54) trở đi, nét chữ viết khá khác phần thơ. Theo những người biên soạn cuốn sách thì phần sau là phần tác giả dùng làm sổ tay, ghi chép các sự kiện chính trị quốc tế, khu vực và Việt Nam. Đặc biệt hơn là trong phần sổ tay này có nhiều chữ tiếng Việt và tiếng Pháp viết lẫn vào với chữ Hán.
Hai nét chữ khác nhau (phần thơ và trong sổ tay ở phần sau của HCM), chứng tỏ phần sau là phần viết thêm vào để tự nhận là của mình, tức cướp “tác quyền”.

Về Số Lượng Bài Thơ
Có nơi thì nói 115 (Harrison S. Salisbury), 120, 133, 134, 150 (Nguyễn Đình Thi)…??? Điều này cho thấy sự bất nhất và thiếu thành thật của nhóm chủ trương đưa ra, cứ thập thò thêm bớt.

Theo Học Giả Lê Hữu Mục
“Họ đánh lừa độc giả trong nước là cuốn sách của tôi (Hồ Chí Minh Không Phái Là Tác Giả Nhật Trung Nhật Ký) ra sau tập sách của họ. Họ nói sách tôi ra năm 1990, còn sách họ ra năm 1989. Sự thật là các bài viết của tôi đã đăng từng kỳ trên tạp chí “Làng Văn” từ năm 1989, đến năm 1990 mới in thành sách. Còn sách của họ phát hành năm 1990, nhưng đề lui năm lại là 1989! 
“Lại nữa, đề sách đã là lời thú nhận: “Suy nghĩ lại về Ngục Trung Nhật Ký”. Tại sao lại phải suy nghĩ lại, có vấn đề mới phải suy nghĩ lại. Họ xác nhận là trong thời chiến họ phải dùng những lời dao to búa lớn để tuyên truyền, họ thú nhận là đã “cường điệu”, mà cường điệu là “exagerate”, là lớn lối, bịa đặt thêm. Họ bảo phải làm thế để tạo một quan niệm sáng tác gương mẫu, là phải theo hướng sáng tác như thơ của bác, bình dân và trong thơ phải có thép (chiến đấu tính). 
“Trước sau gì chỉ là một vụ bịp, một tấn kịch đóng rất vụng. Hồ Chí Minh úp mở nhận là thơ của mình. Đám nô bộc văn nghệ cung đình dùng ống đu đủ thổi phồng lên rất lố bịch. Một chứng cớ không thể chối cãi là chữ ghi ngoài bìa sách năm tác giả bị tù là 29 – 8 - 1932 đến 10 – 9 - 1933. Năm đó thì Hồ Chí Minh chỉ bị Quốc Dân Đảng bắt và cầm tù ở bên Tầu vào năm 1942 - 1943 thôi. Thời gian cách xa nhau 10 năm trời.
Trong Tổng Tập Văn học của Hà Nội tại tập 38 trang 507 có in lại hình bìa, nhưng lại xóa bỏ ngày tháng tù của nguyên bản. Rõ ràng có sự che giấu, khuất tất. 
....
Thân thế tác giả Ngục Trung Nhật Ký
                                     Tâm Việt
Tác giả viết cho ai?Chắc chắn là không viết cho dân tộc Việt Nam đọc, mà viết cho dân Trung Hoa, chẳng hạn như bài cổ động kháng chiến chống Nhật, ca ngợi Thống Tướng Đảng Trưởng Tưởng Giới Thạch hay bài khen con gà trống cạnh nhà tù bài 52 (Thính kê minh) nhờ tiếng gáy của nó đánh thức dân Tàu dậy mà thực hiện lòng ái quốc.
Địa vị ông thế nào?Đã có danh vọng sợ mất tiếng tốt sẵn có của mình. "Bả nhân danh dự bạch hy sinh" nghĩa là “Cho người vô cớ mất thanh danh”. "Gián điệp hiềm nghi không niết tạo" nghĩa là “Bịa chuyện tình nghi là gián điệp”.
Tuổi tác chừng bao nhiêu?Đã lên tuổi lão phải chống gậy, răng rụng, tóc bạc.
Tâm trạng ra thế nào?
Tức giận vì bị hàm oan, kiêu hãnh vì sự hiểu biết và quá khứ của mình. "Thí vấn dư sở phạm hà tội ? Tội tại vị dân tộc tận trung!" nghĩa là“Thử hỏi chính ta phạm tội gì ? Có phải tội vì tận trung với dân tộc Trung Hoa của mình hay sao!. Bài "Thế nạn hữu mẫn tả báo cáo", làm đơn kiện cho bạn tù.
Thân nhân bạn bè là ai?Các tướng lãnh trong quân đội Trung Hoa dân Quốc. Bài "Ngũ khoa trưởng, Hoàng khoa viên" và bài "Hoàng khoa viên lai thám", bạn bè viếng thăm.
Quan niệm chính trị thế nào?
Cần kiệm liêm chính, trước trung với đảng, tổ quốc rồi mới đến nhân dân.
Tác giả yêu nước nào? Trung Hoa Dân Quốc.
Quê hương ông ở đâu?
Túc Vinh, là nơi bị bắt khi ra phố chơi; thuộc huyện Thiên Bảo, Tỉnh Quảng Tây.
Niềm tin tôn giáo nào?
Thờ Quan Công. "Xích nhật trường minh Quan Vũ tâm" nghĩa là “Mặt trời đỏ sáng mãi như tâm của Quan Công”. Đa số người Quảng thờ Quan Công.
Biết ngoại ngữ nào? Tiếng Anh.
Sức chịu đựng khó nhọc?
Rất yếu vì tuổi cao, than vẫn khi bị rụng răng, mất gậy. Vì bị oan nên tinh thần buồn chán nhưng sau đó nhờ có vốn học vấn nên giải khuây bằng việc ngâm thơ, để sau đó gặp bạn hữu là tướng Lương Hoa Thịnh và Tiểu Hầu thiếu tướng giúp đỡ tiền bạc mua giấy mực bút lông mà viết, kể cả làm đơn khiếu nại cho bạn tù.
- - - - -
Hiện giới thiệu trên mạng có 120 bài

6. Tảo
7. Ngọ
10. Vãn
94. ?!
95. ?
18. Đổ
24. Mộ
106. Cửu vũ
111. Thu cảm
116. Thu dạ
39. Bang

- - - - - - - - - - - - - -

“Một Vài Suy Nghĩ

Sau Khi Đọc Lại Tập Thơ Ngục Trung Nhật Ký”

Đỗ Nam Hải

 

Tường thuật từ Sài Gòn và chị Bảo Khánh ghi lại tại Sydney, Úc vì máy điện toán của anh bị công an tịch thu chưa trả lại.

Ngày 19/5/2008, nhân kỷ niệm 118 năm ngày sinh HCM, nhà xuất bản Chính Trị Quốc Gia tại Hà Nội, VN đã tái bản tập thơ NGỤC TRUNG NHẬT KÝ hay NHẬT KÝ TRONG TÙ, được nói của HCM là tác giả viết khi bị quân Tưởng Giới bắt giam tại Quảng Tây, Trung Quốc từ 29/8/1942 đến 10/9/1943. TS Nguyễn Duy Hùng chịu trách nhiệm xuất bản và TS Nguyễn Minh Nghĩa chịu trách nhiệm nội dung.

Theo lời giới thiệu ở trang 7, tập thơ gồm hơn 100 bài thơ chữ Hán, phần cuối có ghi những sự kiện về quân sự và thời sự.

Tập thơ được cho là: “Một văn kiện lịch sử quan trọng, một tác phẩm văn học xuất sắc, có tác dụng giáo dục sâu sắc, phẩm chất và đạo đức cách mạng trên nhiều thế hệ….

 

 1- Tâm hồn của tác giả là một người Trung Hoa.

Bài “Song Thập Nhật” thực ra là “Song Thập Nhất”

(11/11, ngày chấm dứt Thế Chiến Thứ 1 (1914-1918))

Ngày 10/10/1911 1à lễ Quốc Khánh Trung Hoa Dân Quốc kỷ niệm cuộc nổi dậy ở Vũ Xương năm Tân Hợi, kẻ thù của CS và không liên hệ gì tới VN.

 

2- Bài “Kỷ niệm họ Hầu tặng một cuốn sách” trang 267…

Chủ nhiệm họ Hầu tặng một bộ sách (Người dịch: Đỗ Văn Hỷ)

Sách ngài Chủ nhiệm mới đưa sang, 
Đọc đoạn, tinh thần chợt mở mang; 
Còn vẳng bên tai
 lời lãnh tụ, 
Chân trời một tiếng sấm rền vang.

Hầu Chủ Nhiệm là Hầu Chí Minh, chủ nhiệm chính trị Chiến Khu 4, đã theo lệng Tưởng Giới Thạch thả HCM ra.

Là người nước ngoài ở tù mà còn được tặng sách? Tháng 1/1941, HCM về hang Bắc Bó, tháng 5/1941 đã làm lãnh tụ Việt Nam Độc Lập Đồng Minh Hội (Việt Minh), vậy còn lãnh tụ nào của HCM nữa đây? Đúng là câu chuyện của hai người Hoa chứ không phải người Việt.

3- Về tâm tư HCM, sao không thấy lo toan về chuyện đất nước?

Đọc cả tập thơ không thấy nói gì tới danh nhân, địa danh Việt Nam. Trong cuốn “Những Mẩu Truyện Về Đời Hoạt Động Của Hồ Chủ Tịch” do nxb Văn Học, Hà Nội, phát hành năm 2001, trang 105 và 107… của Trần Dân Tiên tức HCM kể chuyện:

“Đi liền 10 đêm và 5 ngày, cụ Hồ đến một thị trấn Trung Quốc, chưa kịp nghỉ chân thì chiều hôm đó cụ đã bị bắt và gian khổ lại bắt đầu. Quốc Dân Đảng giam cụ vào nhà lao CHS hơn 2 tuần, ngày thì mang gông, đêm đeo cùm. Trong khi cụ Hồ lê lết tấm thân mệt lử từ nhà giam này đến nhà giam khác, có lẽ những việc lớn đang dồn dập trong nước và trên thế giới, ai khuyên bảo đồng chí, ai giúp đỡ và đẩy mạnh việc tổ chức, có lẽ các nước Đồng Minh đã đổ bộ lên Đông Dương, có lẽ Phát-Nhật đã cắn nhau, có lẽ là các đồng chí trong đảng CS Đông Dương và các hội viên của Việt Minh đang đớn đau hỏi nhau cụ Hồ bị tai nạn gì? Lòng cụ Hồ rối như tơ vò vì phải ngồi im vô ích trong khi công việc đang đòi hỏi cụ, mà thời gian đi qua không chờ người….

Tóm lại là dù ở tù, HCM luôn lo âu về tình hình đất nước, các đồng chí trong đảng CS Đông Dương…”.

 

Thế thì thật vô lý, văn suôi thì thiết tha kể những mối lo gan ruột như thế mả sao trong tập thơ không hế thấy nói gì, dù chỉ 1 dòng tới những chuyện này???

Nếu HCM ở tủ Quảng Tây hơn 1 năm 8/1942-10/1943 mà viết cả tập thơ như vậy, sao khi ở tù Hồng Kông 6/1931-1/1933, gần 2 năm mà không thấy viết chữ nào cả!?

 

--------------------------------


Có người nghi ngờ, có người tin, có người cho là HCM lấy thơ ngưi
khác và viết thêm thơ mình vào, lập lờ đánh lận con đen...!?
Nhưng căn cứ vào những chứng cứ hiển nhiên,
HCM không thể là tác giả của Ngục Trung Nhật Ký gốc được.